Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1418 :

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


Sự tình lớn khó giải quyết mà lão Buffon nói nhẹ như chẳng tốn chút công sức nào, có thể thấy thế lực của hắn có ảnh hưởng cỡ lớn như thế nào.



Phương Thiên không khỏi thầm rúng động, Dương Minh nhìn tầm thường thế mà lại thu được một đệ tử đặc biệt, không ngờ lại tận tâm tận lực đến thế! Xem ra của vận khí Dương Minh cũng thật tốt.



"Tuy còn chưa có tin tức cụ thể của Dương Minh cùng anh hai nhưng nghe Mr. Buffon thông báo, tôi nghĩ bọn họ chắc chắn bình an. Vậy chúng ta cũng nên chuẩn bị một chút, đợi khi tiểu anh hùng của chúng ta trở về là cử hành yến tiệc mừng công luôn!" Lúc này gánh nặng trong lòng Vương Nhược Thủy như được cất xuống, nhìn thấy vẻ hoan hỉ của mọi người thì đưa ra đề nghị.



"Chủ ý này trất tốt!" Mộc quản gia gật đầu tán thành: "Song không biết Dương Minh và gia chủ khi nào mới về đây!"



Vương Tiếu Yên nghe xong lại trở nên trầm lặng, dù tin tức có chính xác nhưng chừng nào Dương Minh cùng cha còn chưa trở về thì lòng nàng vẫn còn canh cánh không yên.



Lúc này đang trên đường trở về, Vương Tung Sơn nhịn không được hưng phấn gọi một cú điện thoại về gia tộc. Lập tức bên kia đã có người nhấc máy.



"A lô? Là gia chủ sao?" Mộc quản gia chưa kịp hỏi Dương Minh có trở về cùng lão không thì bên này Vương Tung Sơn lớn tiếng cười nói." Mộc quản gia, tôi và Dương Minh đều không có chuyện, chúng tôi đang trên đường trở về, mau chuẩn bị mấy món nhậu ngon ngon một chút, mấy hôm nay tôi chưa được hớp rượu nào sất!"



"Thật tốt quá gia chủ, lát nữa tôi đi sai người hầu chuẩn bị, hai người có thể bình an thật sự là quá tốt!" Thần sắc Mộc quản gia tan hẳn vẻ lo lắng vui sướng đáp lời.



"Dương Minh không có chuyện gì chứ?" Qua lời đáp của Mộc quản gia Vương Tiếu Yên đã biết phụ thân điện về nhưng chưa nghe tin tức về Dương Minh nên nàng có chút nóng vội hỏi.



"Ha ha, Yên Yên, cháu tiếp chuyện điện thoại với gia chủ đi, ta đi dặn dò người hầu chuẩn bị tiệc rượu nghênh đón hai người trở về." Mộc quản gia nhìn thấy bộ dáng gấp gáp của Vương Tiếu Yên thì mỉm cười đưa điện thoại sang cho nàng.



"A lô, là papa sao? Cha có khỏe không?" Vương Tiếu Yên tiếp nhận điện thoại hỏi.



"Ta sao? Đương nhiên lão già này còn gân lắm!" Vương Tung Sơn cười cười: "Yên Yên, con quan tâm đến papa chưa xong? Cha vừa rồi đã nghe thấy con gái rượu của ta chỉ quan tâm đến Dương Minh thôi mà?"



Vương Tiếu Yên không ngờ tới phụ thân nghe được lời vừa rồi của nàng, nhất thời sắc mặt ửng hồng lên nói: "Người ta vốn biết papa không sao nên quan tâm Dương Minh một chút…"



"Dương Minh hả, nó đang ở lái xe, rất tốt" Vương Tung Sơn cười nói: "Con muốn trò chuyện với nó một lát không?"



"Cũng không cần... Papa, tạm biệt. Chờ khi hai người trở về chúng ta sẽ liên hoan thật lớn." Nghe thấy Dương Minh đang lái xe Vương Tiếu Yên tuy rất muốn nhưng đành thôi, dù sao sự an toàn của hắn luôn được nàng để lên hàng đầu.


"Tiến sĩ, gia tộc Lancer đã bị người diệt tộc!" Lorent rất nhanh trở về phòng thí nghiệm thất thanh nói.



"Cái gì?" Benjamin nghe xong nhất thời cả kinh: "Bị người diệt tộc là sao? Thế là thế nào?"



"Ngay tại đêm hai mươi hai tại gia tộc Lancer đã xảy ra một vụ nổ lớn khiến toàn bộ thành viên chủ chốt chết sạch, tuy rằng tin tức từ phía chính phủ cung cấp là một tai nạn ngoài ý muốn nhưng chúng ta có thể suy ra là gia tộc Hồ Điệp làm." Lorent giải thích.



"Diệt tộc? Nói như vậy dưới sự bảo hộ của Jetson mà gia tộc Lancer vẫn không tránh khỏi họa này?" Sắc mặt tiến sĩ Benjamin trở nên âm trầm: "Vậy Jetson có mặt trong vụ nổ không?"



Lorent cười khổ nói: "Tiến sĩ, cục tình báo có nói, không phát hiện thi thể Jetson."



"Không có xác sao..." Trong mắt lão tiến sĩ nhất thời xẹt qua một tia hy vọng nhưng rất nhanh lại ảm đạm xuống: "Có lẽ đã bị gia tộc Hồ Điệp phát hiện ra sự khác thường mà đem xác đi cũng không chừng."



"Gia tộc Hồ Điệp!" Lorent nghe xong trên mặt hiện ra vẻ tàn khốc: "Tiến sĩ, ngay cả chúng ta mà bọn chúng cũng dám xem thường thế sao? Lại cả gan dám động đến người của trung tâm!"



"Sao không?" Tiến sĩ Benjamin lại cười lạnh một tiếng: "Lorent, làm người không nên quá tự đại, trung tâm thì thế nào? Gia tộc Hồ Điệp có thực lực đối phó được Jetson, hiện tại chúng ta tùy tiện xuất thủ thì không phải tự mình chuốc lấy đau khổ sao?"



Lorent nhất thời cả kinh lập tức tỉnh lại, không sai, nếu gia tộc Hồ Điệp có thể tiêu diệt Jetson, như vậy trung tâm lỗ mãng báo thù thật không sáng suốt.



Mà Dương Minh đâu biết trung tâm đã đoán ra mọi chuyện, hắn còn cho là thủ tiêu Jetson thì thần không biết quỷ không hay, trong khoảng thời gian ngắn trung tâm cũng không thể điều tra được.



Sở dĩ nghĩ như vậy vì hắn cho rằng Jetson tự ý hành động giấu diếm hành tung với trung tâm. Jetson có chết trung tâm chỉ phát hiện là hắn mất tích, không ngờ tiến sĩ Benjamin đối với hành tung của Jetson lại rõ như lòng bàn tay.



"Khi trước ta không có để gia tộc Hồ Điệp ở trong mắt, song hiện tại không thể coi thường!" Tiến sĩ Benjamin duỗi tay mở máy tính, trên màn ảnh click vào một cái tên gọi là Liệp Ưng.



"Tiến sĩ, có chuyện gì phân phó?" Tại Trung Quốc Liệp Ưng nhận được tín hiệu, liền tranh thủ lấy cái máy tính nhỏ như lòng bàn tay nhanh chóng hồi đáp.



"Liệp Ưng, Jetson có vấn đề, sinh tử không rõ nên không tới trợ giúp ngươi, kế hoạch của ngươi cứ tạm hoãn lại." Tiến sĩ Benjamin thở dài nói.



"Cái gì! Jetson tiên sinh xảy ra vấn đề?" Trong lòng Liệp Ưng cả kinh, trong mắt lại toát ra tia thất vọng!