Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1419 :
Ngày đăng: 11:38 19/04/20
Liệp Ưng từng được một vị cao nhân chỉ điểm, thuần thục một bộ thân pháp rất linh hoạt, nên về ẩn nấp hoặc chạy trốn hắn rất am hiểu nhưng đối chiến thì không phải là cao thủ.
Liệp Ưng có thể lén vào nhà vô thanh vô tức giết người nhưng khi đối mặt Dương Minh thì hắn có cảm giác lực bất tòng tâm, tuy rằng có thuộc hạ sẵn sàng liều chết nhưng vẫn không phải đối thủ, thậm chí nữ đồ đệ đắc ý nhất của hắn lại bị Dương Minh dễ dàng dẫn dụ, điều này khiến hắn đau lòng đồng thời vô cùng thù hận Dương Minh.
Liệp Ưng hợp tác cùng Hữu trưởng lão nhưng không ngờ tà công quỷ dị của lão cũng không làm gì được Dương Minh, thậm chí còn bị đối phương đánh cho chạy trối chết. Sau một loạt âm mưu bất thành hắn đã trở thành một tên tội phạm truy nã! Nếu không có tiến sĩ Benjamin chế tạo cho một cái mặt nạ xuất thần nhập hóa, chỉ sợ lúc này đây phải trở về trung tâm.
Kế hoạch liên tiếp thất bại tiến sĩ Benjamin hứa cấp cho hắn cường viện, nghe nói là một vị siêu cấp đại cao thủ, một quyền có thể phá đá thành bụi! Đương nhiên chuyện Jetson là người máy thì hắn không hề được biết.
Đang lúc hắn đang cao hứng thì nhận được tin tức từ tiến sĩ Benjamin nói Jetson không thể tới, nhất thời Liệp Ưng thất vọng như rơi xuống vực thẳm, làm sao bây giờ?
"Jetson đi xử lý chuyện biểu đệ hắn tranh chấp cùng gia tộc Hồ Điệp. Nhưng lúc này gia tộc Lancer đã bị diệt tộc mà sinh tử của hắn còn chưa rõ." Tin tức của Benjamin rất nhanh truyền sang.
Thấy bốn chữ gia tộc Hồ Điệp trong mắt Liệp Ưng xẹt qua một tia tinh quang, miệng lại thì thào lẩm bẩm: "Gia tộc Hồ Điệp có thực lực cường đại như vậy sao? Lại có thể xử lý cao thủ mà tiến sĩ Benjamin cực kỳ tôn sùng, thật không tầm thường a!"
"Làm sao vậy, ông chủ? Sắc mặt của anh rất kém!" Hoàng Hữu Tài không biết xảy ra chuyện gì, thấy bộ dáng của Liệp Ưng thì quan tâm hỏi.
"Cao thủ kia sẽ không tới đây." Liệp Ưng lẩm bẩm.
"Không đến? Chẳng lẽ người chống lưng của ông chủ đổi ý, không muốn trợ giúp chúng ta nữa sao?" Hoàng Hữu Tài cả kinh, hắn cũng đang ngóng cao thủ kia tới, như vậy sẽ không còn phải sợ Dương Minh!
Chỉ thấy Liệp Ưng lắc đầu: "Hắn cuốn vào một vụ thanh toán nào đó, chỉ sợ đã bị người hạ thủ."
"Dương Minh, anh không ngờ nữ nhân anh cưới đầu tiên lại là em phải không?" Sau mấy ngày tiếp khách mệt nhoài, Vương Tiếu Yên nằm trên giường cười cười trêu chọc khiến khiến Dương Minh không khỏi bội phục.
"Lệnh thầy khó cãi, anh còn có biện pháp nào sao?" Dương Minh đảo cặp mắt ra vẻ oán hận Phương Thiên.
"Hì hì …" Vương Tiếu Yên nghe xong cười nói" Nói như vậy là anh không thực tâm muốn lấy em!"
"Hơ." Dương Minh cười khổ: "Vốn trước kia anh không để tâm lắm, không ngờ người anh đính hôn đầu tiên chính là em! Đành mắt nhắm cho em xỏ mũi dắt đi vậy"
"Ha ha, có phải là anh chưa nói với Trần Mộng Nghiên đúng không?" Vương Tiếu Yên tự nhiên nhìn ra điểm này, nàng mới quen hắn có hai tháng mà đã đính hôn, điều này tới tai thì Trần Mộng Nghiên làm sao chịu nổi?
"Ừ… mong em đừng ở trước mặt Trần Mộng Nghiên nói lung tung là được!" Dương Minh bất đắc dĩ nói.
"Anh cho em có bệnh chắc, trước mặt chị khoe khoang làm gì? Vạn nhất chị làm um lên, đến khi đó khẳng định anh lại đứng về phía chị, em không ngu ngốc tới mức tự đi tìm phiền phức đâu!" Vương Tiếu Yên bĩu môi nói.
Chỉ thấy Dương Minh lộ ra vẻ đau khổ" Chỉ mong em đừng tìm với cô ấy…"
Nghe vậy Vương Tiếu Yên hừ một tiếng: "Hứ, không phải là sợ em ra tay giết chị? Đến khi đó không biết anh có giết em để báo thù cho chị không?"
Dương Minh cười khan hai tiếng bất quá trong lòng thầm kêu khổ. Chưa chi mà đã rắc rối thế này. Nếu Vương Tiếu Yên thật sự động thủ giết Trần Mộng Nghiên thì sao? Chẳng lẽ lại phải giết vợ báo thù cho tình nhân như nàng nói sao?