Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1426 :

Ngày đăng: 11:39 19/04/20


"Mày đã biết thì nói nhanh". Dương Minh quát hỏi hắn.



"Không phải... Ý của em là nói, em biết anh dám giết em...". Vẻ mặt của Minkhôngwski đau khổ: "Quả thực là em không biết hai người phụ nữ kia hiện ở đâu..."



Dương Minh nhất thời dở khóc dở cười: "Mày không biết sao? Tên Khào ca dưới nhà đã nói cho tao biết, hôm qua bọn hắn đã giao người cho mày!"



"Đúng vậy, nhưng tối qua Hắc Ưng bang đã phái người đến đem đi, hiện em thật không biết mà!"



Lập tức Dương Minh lâm vào trầm tư, xem ra Locke Minkhôngwski không dám gạt hắn, Hai người Trần Mộng Nghiên đã bị mang đi.



"Em cũng làm việc theo ý cấp trên. Hiện tại đã nói toàn bộ sự thật cho anh, anh có thể để em đi bệnh viện cứu chữa được chưa? Nửa người dưới của em nếu chậm chữa trị chỉ sợ là hỏng mất"



Dương Minh ngạc nhiên nhìn Locke Minkhôngwski. Tên biến thái này đúng có lối suy nghĩ không giống người thường. Đến nước này rồi mà còn muốn bệnh viện cứu chữa? Hắn cũng thật quá ngây thơ rồi!



"Mau nói tin tức về Hắc Ưng bang cho tao. Tổng bộ cùng với phạm vi thế lực ở nơi nào?" Dương Minh không quan tâm tới thỉnh cầu của Locke Minkhôngwski tiếp tục hỏi.



"Anh có thể để em đi bệnh viện rồi em sẽ nói cho anh được không!" Locke Minkhôngwski biết Dương Minh không phải cảnh sát thì ý niệm chống cự đã tan biến, thành thật khai báo chính là con đường sống duy nhất của hắn.



"Mày cho rằng có tư cách mặc cả với tao sao?" Dương Minh hừ một tiếng, cười như không cười nhìn Locke Minkhôngwski: "Tao không là thủ hạ của mày, sao tao phải đưa mày đi bệnh viện?"



"A…Được rồi!" Locke Minkhôngwski cũng không muốn chọc giận ma vương giết người không ghê tay này. Hiện thân thể đau nhức vô cùng nhưng vẫn không đáng sợ bằng cái chết.



"Em nói…Hắc Ưng bang là một bang phái của nước Nga gần biên giới Trung Quốc lấy buôn lậu ma túy là chính, em chỉ là một thành viên bậc trung trong bang phái nên chuyện cơ mật biết không nhiều. Sau này lại bị cắt cử đến nơi đây phụ tá cho thiếu chủ Nicolas Coloski." Locke Minkhôngwski nhăn mặt nén đau mở miệng: "Bất quá Hắc Ưng bang hiện giờ phát triển đến độ nào, em cũng không rõ lắm."



"Mẹ mày, đừng nói nhảm nữa, mau trả lời câu hỏi của tao!" Dương Minh trừng mắt nhìn Locke Minkhôngwski một cái.


Người kia nhận lấy, cẩn thận xem xét ký hiệu trên đó một hồi sau đó gật đầu: "Nếu là Tôn Tam thúc giới thiệu thì anh không cần khách khí! Lão đại Ngưu Ca của chúng tôi vốn nợ ân tình của Tôn Tam thúc, chuyện của Tam thúc cũng xem như như chuyện của chúng tôi!"



"Cảm ơn!" Dương Minh nhẹ nhàng thở ra. Hiện tại hắn muốn mau chóng nhập cảnh trái phép đến nước Nga. Bang phái này là tổ chức nhập cư trái phép. Ngưu Ca trong miệng hắn tự nhiên là Phác Đầu Xà Phác Đại Ngưu.



Bạo Tam Lập vốn không quen biết tiểu bang phái này, còn Tôn Tam vốn quen cả biết tam giáo cửu lưu hắc đạo. Năm trước Tôn Tam từng trợ giúp Phác Đại Ngưu một lần.



"Lệ tiên sinh, mời đi gặp Ngưu Ca." Lúc này gã trung niên trở nên cung kính dị thường dẫn đường. Sau tiệm tạp hóa Dương Minh gặp một gã đàn ông râu quai nón, thân hình cao lớn thô kệch. vừa nhìn đã biết xuất thân là anh chị, Dương Minh từ Tôn Tam thúc đã biết hắn chính Phác Đại Ngưu.



"Ngưu Ca!" Dương Minh nhập gia tùy tục chào một tiếng.



"Vị này chính là Lệ tiên sinh sao!" Phác Đại Ngưu khoát tay cười nói: "Cái gì mà Ngưu ca, ngài là người Tôn Tam thúc giới thiệu tới thì tôi sao dám lỗ mãng, cứ gọi tôi một tiếng Đại Ngưu là được!"



"Được rồi Đại Ngưu. Tôi cũng không khách khí. Vậy anh cũng đừng gọi tôi là Lệ tiên sinh gì đó, cứ gọi là lão Lệ!"



Thấy Phác Đại Ngưu không câu nệ tiểu tiết Dương Minh cũng sảng khoái cười đáp lời.



"Hảo, lão Lệ!" Phác Đại Ngưu cười ha hả nói: "Xem ra lão Lệ cũng rất sảng khoái, nghe Tôn Tam thúc nói anh muốn đi nước Nga?"



"Ừ, lần này tôi muốn tới thị trấn Meillat. Không biết có thuyền trực tiếp tới đó?"



"Thuyền thì chỉ là vấn đề nhỏ, Tôn Tam thúc đã giới thiệu tôi sẽ cấp cho anh một chiếc" Phác Đại Ngưu do dự một chút nói: "Vấn đề là ở chỗ, thị trấn Meillat này hơi khó nhập cảnh!"



"Ồ? sao vậy?" Dương Minh có chút nghi ngờ: "Meillat đó chẳng phải là một bến cảng sao? Chẳng lẽ bên đó cảnh sát tuần tra nghiêm ngặt?"



"Cũng không phải!" Phác Đại Ngưu khoát tay áo nói: "Thị trấn Meillat là vốn thuộc phạm vi Kim Ưng bang khống chế, không cho phép những tiểu bang phái như chúng tôi làm ăn ở đó.."