Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1427 :
Ngày đăng: 11:39 19/04/20
"Kim Ưng bang sao?" khóe miệng Dương Minh xẹt qua một tia trào phúng: "Nếu là Kim Ưng bang thì không có vấn đề."
"Ồ? Đúng rồi, sao ta lại quên lão Lệ là bằng hữu của Tôn Tam thúc, như vậy Kim Ưng bang còn phải tiếp đón anh nữa" Phác Đại Ngưu như tỉnh ngộ nói: "Người củaTôn Tam thúc Kim Ưng bang sao dám gây bất lợi sao?"
"Tiếp đón?" Dương Minh mỉm cười: "Tiếp đón cũng tốt nhưng chỉ e đám người bọn họ đã chết sạch nên không ai đón tôi."
"Chết sạch?" Phác Đại Ngưu sững sờ, có chút kinh hãi nhìn Dương Minh, mặc dù hắn là người thô hào nhưng mơ hồ hiểu ra điều gì, có điều nó quá khủng khiếp nên không dám khẳng định.
"Đại Ngưu, chúng ta đều là người một nhà, tôi cũng không dấu anh làm gì." Dương Minh nghiêm sắc mặt nói: "Lần này tôi đi thị trấn Meillat, anh có biết nhằm mục đích gì không?"
"Lão Lệ nói chơi rồi, ta đoán sao nổi chứ?" Phác Đại Ngưu rùng mình, thầm đoán ra sự tình trọng đại, vung tay bảo đã đeo gã đeo kính kia rời đi.
Trung niên kia vốn là tâm phúc Phác Đại Ngưu, sao lại không rõ ý của bang chủ? Hắn mỉm cười nói:
"Ngưu Ca, Lệ tiên sinh hai người cứ bàn chuyện. Không dám dấu, tiệm tạp hóa vốn chỗ liên lạc của tiểu bang, không thể không có ai trông coi, tôi xin thất lễ."
"Không có gì. Cậu có chuyện thì cứ đi, để chúng tôi tự nhiên là được." Dương Minh cười ha hả.
Chờ gã kia đi rồi Phác Đại Ngưu mới biến sắc nói: "Lão Lệ, có sự tình gì xin cứ nói."
"Ha ha, kỳ thật dù người anh em kia nghe cũng không sao, chuyện này vốn không phải bí ẩn gì." Dương Minh cười mỉm: "Đại Ngưu. Lần này tôi đi Meillat chính là đi tìm Hắc Ưng bang tính sổ!"
"Anh.. Muốn đối phó Hắc Ưng bang?" Phác Đại Ngưu thất thanh kêu lên! Trong mắt hắn thì chi nhánh Kim Ưng bang đã khá lợi hại, không ngờ Dương Minh dám tới tổng đàn Hắc Ưng Bang.
"Sao, Đại Ngưu huynh không tin lời tại hạ?" Dương Minh cười nhạt một tiếng.
"Không phải!" Phác Đại Ngưu sao có dám làm của người của Tôn thúc bất mãn? Hắn lắc đầu nói: "Chỉ là điều này ngoài sự tưởng tượng của tôi, nên tạm thời có chút thất thố."
"Lệ ca, phía trước chính là bến tàu Meillat, bất quá tôi chưa từng đi qua nên không dám tùy tiện hành động!" Vừa lên tiếng chính là gã đàn ông đeo kính, hiện là hắn hộ tống Dương Minh quá cảnh. Nếu không phải Phác Đại Ngưu còn bận nhiều chuyện quan trọng thì hắn đã đích thân đi chuyến này.
Bất quá theo hăn nói, gã đeo kính này tuyệt đối tin cậy, Dương Minh có việc gì cứ thoải mái phân phó.
"Phía trước là đâu?" Dương Minh nhìn ánh đèn điện rực rỡ phía xa khẽ cau mày như có suy tính gì. Khoảng cách tới thị trấn Meillat rất gần, ngồi thuyền không đến một giờ là tới. Chẳng trách Hắc Ưng bang coi trọng hải trình này như thế, chỉ cần khống chế tốt thì việc vận chuyển ma túy quả thực nhanh chóng.
"Dạ, phía trước chính là cảng Meillat." Gã đàn ông đeo kính cung kính nói: "Lệ ca, ngài xem chúng ta tìm một nơi gần đây cập bến hay là trực tiếp chạy tới?"
"Đều không cần!" Dương Minh khoát tay áo, rất nhanh từ trong ba lô lấy ra một bộ bơi mặc vào người: "Kính Mắt, tôi bơi qua là được, cậu về trước đi."
Thông qua nói chuyện Dương Minh biết gã trung niên này mang biệt danh là Kính Mắt.
"Bơi? Trong thời tiết lạnh như lúc này…" Gã đeo kính nhảy dựng lên: "Lệ ca, hay là chúng ta đi tới phía trước thêm một chút?"
"Không cần, ta sợ điều này sẽ khiến đám người bên kia chú ý" Dương Minh lắc đầu nói: "Hiện đã thuộc phạm vi khống chế của Hắc Ưng Bang, tạm thời ta không muốn đả thảo kinh xà."
"Được rồi" Kính Mắt thấy Dương Minh kiên quyết đành nói: "Như vậy tôi về trước. Lệ ca, xong chuyện thì liên hệ, tôi lại đến đón ngài."
"Tốt!" Dương Minh vỗ vai Kính Mắt rồi xoay người nhảy vào trong làn nước, trong nháy mắt thân hình biến mất trong bóng đêm đen tuyền.
Gã đeo kính thở dài, do dự trong chốc lát cuối cùng móc di động ra bấm bấm một hồi, lát sau nói vào điện thoại: "Victor De Ruff, là ta, họ Lệ cự tuyệt hai đề nghị kia mà lựa chọn phương pháp bơi qua, anh ở bên kia chú ý một chút."
Điện thoại bên kia không biết nói điều gì đó, gã đeo kính nói" Biết rồi" sau đó vội vàng cúp máy.
"Mày vừa gọi cho ai vậy?" Một thanh âm lạnh lùng vang lên phía sau khiến gã đeo kính nhất thời sởn tóc gáy, bàn tay run lên đánh rơi cả di động xuống thuyền!