Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1467 :

Ngày đăng: 11:39 19/04/20


Trong thang máy Tôn Khiết gọi điện thoại cho Dương Minh. - Bọn em đến rồi, anh tới chưa vậy?



- Anh đã tới nơi rồi, em cứ lên phòng thôi. Dương Minh đáp.



- Được, vậy bọn em lên.



- Bọn em sao? Còn có người khác hả? Dương Minh mỉm cười ngạc nhiên.



- Không phải nói Tiếu Tình tối nay có chuyện không thể tới sao?



- Không phải Tiếu Tình tỷ mà là một người bạn học. Sao hả, không hoan nghênh sao?



Tôn Khiết cười nói.



- Đương nhiên không phải. Dương Minh cười khổ, trong lòng có chút chua chát, khó khăn lắm mới có khoảng thời gian riêng với Tôn Khiết, nàng lại đem theo người khác.



- Vậy thì ngồi đó chờ đi, yên tâm, đây cũng là một đại mỹ nhân.



- Được. Dương Minh không ngồi chờ thì liệu có thể đi đâu nữa?



- Sao vậy, người yêu của bạn không thích sao? Phải chăng mình làm ảnh hưởng tới chuyện của hai người?



Triệu Oánh chờ Tôn Khiết cúp máy rồi hỏi. – Không phải vậy, hắn chỉ hơi ngạc nhiên thôi.



Tôn Khiết lắc đầu, trong lòng nàng biết Dương Minh có chút không thoải mái nhưng đâu có sao. Chỉ là một lúc thôi.



- Mình về đây. Triệu Oánh hơi do dự. - Mình xen vào thời gian riêng các bạn thật không hợp chút nào.



- Như vậy sao được chứ? Tôn Khiết kéo Triệu Oánh lại.



- Bạn không thể đi, với lại không phải chút nữa" học sinh" của bạn sẽ tới sao?



- Cũng không biết hắn có thời gian hay không nữa. Triệu Oánh buông xuôi.



- Có đến hay không thì phải chờ mới biết chứ? Có khi đã đến rồi không chừng.



Tôn Khiết động viên Triệu Oánh rồi kéo nàng khỏi thang máy đi tới phòng đã đặt trước.



Tôn Khiết là khách quen nên cũng không cần phải nhờ người chỉ đường, cứ tự nhiên lôi Triệu Oánh thẳng.



Cốc cốc! Tôn Khiết gõ cửa.



- Là ai? Dương Minh hỏi vọng ra.



- Là em. Tôn Khiết đáp.
- Chị Oánh, lúc trước chị gửi tin nhắn cho em, hỏi tối nay có rảnh đi ăn cơm, chính là tới chỗ này sao?



Dương Minh sợ Triệu Oánh lại làm ra chuyện gì khác, nên dứt khoát hỏi thẳng. Lúc này nàng có muốn tránh cũng không được.



- Hả.



Triệu Oánh cúi đầu xấu hổ, xem ra Dương Minh muốn công khai quan hệ giữa hai người trước mặt Tôn Khiết.



Tôn Khiết nghe xong sững sờ rồi giật mình, vừa rồi Dương Minh và Triệu Oánh có vẻ cổ quái như vậy, thì ra người Triệu Oánh hẹn tới lại là Dương Minh.Tôn Khiết thầm thở dài, nghĩ thầm hắn có cái gì tốt mà lại có nhiều ngươi thích như vậy?



Tôn Khiết là một cô gái cao ngạo nhưng nàng đã quen với cảm giác này. Không phải nàng biết Tiếu Tình và Dương Minh có quan hệ mà cao hứng chấp nhận sao?



Giờ phút này Tôn Khiết không có ý định làm ầm lên mà lẳng lặng xem kịch vui, do Dương Minh và Triệu Oánh đóng vai chính.



- Vì em đã có hẹn với Tiểu Khiết nên mới từ chối chị, nhưng chị lại hẹn đến đây. Em tính ghé qua chốc lát. Dương Minh tiếp tục nói.



- Nhưng em thật sự không ngờ chị chính là nữ bạn học xinh đẹp của Tiểu Khiết.



- Dương Minh đừng nói nữa, chuyện này chị biết rồi. Triệu Oánh thấy Dương Minh nói ngay trước mặt Tôn Khiết thì rất xấu hổ.



- Chuyện này Tiểu Khiết không biết, nên em giải thích cho nàng hiểu. Dương Minh nói.



- Em cũng đoán được, không cần phải giải thích đâu. Tôn Khiết nhìn Dương Minh cười khoe răng khểnh.



- Hai người bọn em đều là học sinh vừa ngoan vừa thông minh, chỉ có anh là thằng ngốc nhiều lời thôi.



- Vậy sao? Dương Minh gãi đầu, nhưng da mặt vốn dày hơn trâu nên cũng chẳng xem vào đâu.



- Chị Oánh, chuyện của em và Tiểu Khiết thật ra phát sinh từ lâu, lúc thi cuối cấp chuẩn bị vào đại học.



Tôn Khiết nghe vậy không nén được liếc hắn một cái nhưng cũng không có phản bác. Thật tình thì Dương Minh nói không sai.



- Tiểu Khiết, anh và chị Oánh lại quen biết từ trước đó. Dương Minh lại giải thích với Tôn Khiết.



- Hì. Em biết mà, nàng là cô giáo tốt của anh, còn anh là chàng học trò ngoan của nàng. - Nhưng cũng không sao cả, bây giờ hai người là bạn học một trường, cũng chẳng có gì khác người cả.



Triệu Oánh không nghĩ tới Tôn Khiết lại nói thẳng ra như vậy, mặt đỏ lên như táo chín. - Tiểu Khiết, không cho bạn nói lung tung.



- Mình không nói lung tung nha, Dương Minh, em nói đúng không?



- Ừm. Dương Minh gật đầu.



- Được rồi chuyện là thế, hi vọng tôi sẽ không làm ảnh hưởng tình bạn tốt đẹp giữa hai người.