Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1513 : Có sự chuẩn bị
Ngày đăng: 11:39 19/04/20
MC Tiểu Ngư chờ mãi mà không thấy Trương Khai Viễn lên sân khấu, tiếng cười ở dưới vẫn như cũ làm cho Tiểu Ngư rất lo lắng, chuyện này mà kéo dài thì cũng không phải là chuyện tốt a.
"Trương tổng, anh xem là có nên lên đây không đây?" MC Tiểu Ngư không nhịn nổi nữa gọi Trương Khai Viễn một câu: "Anh cũng không chịu lên sân khấu là có ý gì đây? Tôi lát nữa còn phải đi làm MC cho một đám cưới nữa đấy."
Nếu dùng ý nghĩ có thể giết người được thì Trương Khai Viễn đã giết Tiểu Ngư vài lần rồi. Hắn thầm nghĩ, tao không lên, mày lại tiếp tục cái tiết mục chết tiệt này, chuyện này làm sao mà kết thúc đây?
MC Tiểu Ngư gọi một tiếng mà vẫn không thấy Trương Khai Viễn đi lên rất lo lắng nói: "Trương tổng, chuyện này là như thế nào đây? Lúc trước không phải đã nói rồi sao? Anh lên sân khấu diễn thuyết, sao giờ này lại không lên?"
"Ha ha ha…" các bạn học ở dưới vừa bình ổn lại tâm trạng, giờ đây lại không nhịn nổi nữa cười ầm hết cả lên.
"Chuyện này cuối cùng là có ý gì đây?" MC Tiểu Ngư không vui nói: "Chuyện này là đổi người lâm thời hay là sai sót? Đổi thành Kinh Tiểu Lộ cũng không nói với tôi một câu? Tôi vẫn cho rằng là Trương Khai Viễn chứ? Đúng là dở hơi."
"Ha ha ha." Ở dưới tiếng cười vẫn rất nhiệt liệt.
"Đủ rồi!" Trương Khai Viễn cuối cùng cũng không nhịn nổi, vỗ bàn đứng lên, chỉ thẳng vào Tiểu Ngư chửi: "Mày có ý gì đây? Có người MC nào như mày không? Mày có phải không muốn lấy tiền của tao không?"
"Tôi thế nào hả?" Tiểu Ngư cũng không cam chịu yếu đuối cãi lại Trương Khai Viễn: "Mày đã đặt sẵn chương trình, tao chỉ làm theo chương trình của mày thôi, mày còn định bùng tiền của tao sao?"
"Cái gì là theo ý của tao? Mày đừng có ở đó mà nói lung tung, nhanh cút xuống cho tao, ở đây không có chuyện của mày nữa." Trương Khai Viễn nghe Tiểu Ngư nói, càng nói càng lộ ra, đem chuyện mà mình sắp đặt từ trước nói hết ra liền lo lắng.
"Nói loạn cái gì mà nói loạn. Lúc trước không phải mày nói, để tao lên trước, cùng với bạn học của mày chơi một trò chơi, bảo tao để cho họ đoán xem ai là người thành công nhất trong lớp, sau đó mày sẽ đi lên, thế nào, mày không muốn thừa nhận sao?"
"Được rồi, nếu mọi người đã trao vinh dự này cho tôi, vậy tôi nói vài câu vậy." Lúc này Trương Khai Viễn cũng chỉ biết giả vờ hồ đồ, có những lúc làm rõ quá cũng không tốt, nếu người khác đã giả vờ không biết, hắn cũng thấy mừng.
Trương Khai Viễn liền đi lên sân khấu, vừa đi được một nửa liền nghe thấy từ xa truyền đến giọng nói: "Giả dối, cuối cùng cũng không phải bản thân đi lên sân khấu sao? Chơi kiểu gì đấy?"
Trương Khai Viễn bị câu nói này mà t*ng trùng xông lên não suýt chút nữa thì ngã lăn ra đất, thì ra Tiểu Ngư lúc nãy đã đi rồi mà không biết từ lúc nào lại đứng ở cửa.
"Tao bảo mày lên sân khấu thì mày không lên, sau đó lại tự mình đi lên. Theo tao thấy thì ra là mày muốn bùng tiền của tao thôi. Đồ ăn cướp." Giọng nói của Tiểu Ngư lại một lần nữa vọng đến.
"Mày…" Trương Khai Viễn vừa định nói cái gì thì Tiểu Ngư liền quay người đi ra cửa đi mất. Trương Khai Viễn cũng hết thuốc, chỉ đành coi như không nghe thấy gì, tiếp tục đi lên sân khấu.
Mấy bước ngắn ngủi mà giống như chinh phục hai vạn dặm, khiến cho Trương Khai Viễn dùng hết sức lực bản thân mới lên được đến nơi, sau đó nói: "Cám ơn mọi người đã cho tôi cơ hội, để cho tôi được đại biểu cho các bạn học, trong buổi họp lớp lần này được phát biểu vài lời…"
Vừa nói đến những từ ngữ mà mình chuẩn bị mất mấy đêm, Trương Khai Viễn liền hưng phấn, Trương Khai Viễn giống nhứ đã quên đi chuyện không vui lúc nãy, hoàn toàn nhập tâm vào bài diễn thuyết.
Bất quá, trương khai viễn nhập tâm, người phía dưới lại không nhịn được nữa rồi. Lúc nãy bởi vì chuyện hiểu nhầm của MC và chuyện của Kinh Tiểu Lộ đã làm mất rất nhiều thời gian rồi, bây giờ Trương Khai Viễn lại ở trên đó mà nói tràng giang đại hải, không biết phải đợi đến bao giờ mới được ăn cơm đây?
Vẫn là đúng như lời của Kinh Tiểu Lộ, Trương Khai Viễn đã có sự chuẩn bị từ trước rồi, nếu không thì làm sao mà nói lâu như vậy? Trong lòng mọi người đều rất là khó chịu, vốn cho hắn lên nói vài câu là cho hắn mặt mũi, nhưng mày lên nói mấy câu ngắn gọn không phải là được rồi sao? Cũng không thể nói mãi không hết thế này chứ?
"Xem ra Trương Khai Viễn đúng là có sự chuẩn bị từ trước rồi đó."