Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 152 : Cô gái khả nghi

Ngày đăng: 11:28 19/04/20


Lúc này Dương Minh còn chưa biết suy nghĩ của Dương Lệ, những nghĩ cô nàng muốn cho mình khổ sở.



"Dương Minh, đầu tiên là thái độ của em không đúng. Em đã vào đại học, nhưng nhìn vẻ lười biếng của em kìa, sao có quan hệ tốt với mọi người được chứ?" Dương Lệ bất mãn dạy bảo: "Em cho rằng còn đang ở nhà sao? Đi ra xã hội phải biết cách cúi đầu. Người khác mà mạnh hơn em, em phải quan hệ tốt với người ta. Như vậy mới có lợi cho sự phát triển của em sau này"



"Ồ, em biết" Dương Minh trả lời máy móc.



"Đến lúc đó lớp em sẽ có rất nhiều người con nhà giàu. Em phải quan hệ tốt với người ta. Sẽ rất có lợi cho sự nghiệp của em sau này" Dương Lệ nói: "Hôm nay, chị sẽ mang em đi kiến thức cuộc sống thượng lưu. Tránh khỏi lúc đi cùng bạn học lại luống cuống tay chân không biết làm sao"



"Chị muốn dẫn em đi chơi?" Dương Minh kỳ quái hỏi.



"Đúng thế, chị đã hẹn với Tôn Khiết, lát nữa đi tham gia một bữa Party của bạn, em đi cùng chị" Dương Lệ ra lệnh: "Tôn Khiết không có bạn trai, em tạm thời giả làm bạn trai cô ấy"



Dương Minh hết sức khó chịu với thái độ của Dương Lệ. Nếu không phải còn có quan hệ họ hàng, chỉ sợ Dương Minh lập tức bỏ về. Thì ra là cô tìm tôi để giúp mình sao? Nhờ tôi giúp còn ra vẻ, châm chọc khiêu khích không nói, còn lớn tiếng nói cho tôi kiến thức cuộc sống thượng lưu gì đó. Rõ ràng lấy mình ra làm một con rối.



Nói thật, làm bạn trai tạm thời của Tôn Khiết, Dương Minh cũng không phản đối. Mặc dù Dương Minh rất chú trọng con gái còn trinh, nhưng chơi đùa một lúc thì không cần nhiều như vậy, nhất là bộ ngực hấp dẫn kia.



"Sao, nói gì đi chứ? Em có ý gì?" Dương Lệ thấy Dương Minh không nói gì, rất không hài lòng.



Dương Minh nhìn nhìn Tôn Khiết, nói: "Bạn trai tạm thời có được hưởng thụ như bạn trai bình thường không?"



"Em."



Dương Lệ đang định nổi nóng, Tôn Khiết đã mở miệng nói: "Cậu muốn đãi ngộ thế nào? Chỉ cần muốn là được"



"Ha ha, đây là cô nói đó" Dương Minh không biết gì gọi là có thể, nhưng ít nhất Tôn Khiết này nói chuyện không khó nghe như Dương Lệ, mặc dù lại rất phóng đãng.




Hơn bốn giờ chiều, Tôn Khiết nhận điện thoại, sau đó nói với Dương Lệ hai câu. Hai người bắt đầu chuẩn bị thay quần áo.



"Ồ, bọn chị muốn thay quần áo. Em ra ngoài chút đi" Dương Lệ nói với Dương Minh.



Dương Minh tức giận cầm lấy Mp4 ra khỏi phòng. Tưởng ông muốn nhìn cô sao? Ông mà muốn nhìn, cô dù có trốn trong phòng sắt, ông vẫn có thể thấy cô trần truồng như thường.



Hơn nửa tiếng sau, Dương Minh sắp không nhịn được thì Dương Lệ và Tôn Khiết mới đẩy cửa ra. Dương Lệ vẫn mặc một bộ trang phục ngắn, nhưng Tôn Khiết, Dương Minh thiếu chút nữa không nhận ra.



Đây là cô gái dâm đãng vừa nãy sao? Đây là cô gái ngoan hiền không thể ngoan hiền hơn. Một chiếc váy công chúa chẳng những tôn lên dáng người lả lướt kia, cũng làm cho vẻ yêu mị trên người Tôn Khiết biến mất, ngược lại còn mơ hồ để ra một loại khí chất cao quý.



"Nhìn cái gì? Không nhận ra sao? " Tôn Khiết cười cười nhìn Dương Minh đang trợn trừng mắt.



"Không." Dương Minh lắc đầu. Hắn cảm thấy cô gái Tôn Khiết này có chút thần bí. Vốn định có tình một đêm với cô ta, nhưng bây giờ Dương Minh đã ném suy nghĩ đó ra khỏi đầu.



Trực giác nói cho hắn biết đó là một kẻ ăn thịt người không còn xương. Chỉ có Dương Lệ là coi cô ả là bạn tốt.



"Đồ háo sắc" Dương Lệ trừng mắt nhìn Dương Minh: "Lát nữa thu liễm một chút, đừng lộ ra"



Dương Minh nhíu nhíu mày, từ cuộc điện thoại vừa nãy của Dương Lệ có thể thấy, người được mời hôm nay là Tôn Khiết. Mà Dương Lệ chỉ là đi theo. Mà người đó rất có thể là phó tổng tập đoàn Hùng Phong. Vậy mình đi không phải là?



Tôn Khiết này thật khả nghi, mà phó tổng kia là người theo đuổi Tôn Khiết, quan hệ này rất dễ dàng có thể nhận ra.



Chẳng qua chỉ do dự một lát mà thôi, Dương Minh vẫn quyết định sẽ đi theo hai người một chuyến. Vương Chí Đào bây giờ không làm gì được. Nhưng ngay cả tay sai của hắn cũng sợ, vậy mình sau này đừng nên làm gì hết.