Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1666 : Mộng tưởng tốt đẹp

Ngày đăng: 11:41 19/04/20


Dịch + Biên: Phong Lăng



- A. không phải, chúng em hẹn ở nhà hàng.



Trần Mộng Nghiên lắc lắc đầu, nói.



Vừa nghe Trần Mộng Nghiên phủ nhận, Vương giáo sư càng thêm chắc chắn, nào có nhà hàng gì ở đây? Đây là loại bạn bè gì a?



Trong suy nghĩ của Vương giáo sư, Trần Mộng Nghiên là một sinh viên, người mời nàng dùng cơm chắc hẳn cũng là sinh viên, sinh viên cùng nhau ăn cơm nào có ai đi một mình? Đây không phải chuyện phiếm sao?



- Nga? Người bạn kia của em làm nghề gì?



Vương giáo sư cũng không vạch trần ra, mà gật gật đầu hỏi.



- Cũng là sinh viên trường ta, bên hệ máy tính.



Trần Mộng Nghiên nói.



- Cũng là sinh viên trường ta a.



Vương giáo sư trừ bỏ bĩu môi, trong lòng không ngừng xoay chuyển, quả nhiên người mời cũng là sinh viên của trường a, như thế thì càng không có khả năng!



Học chung một trường sao không cùng đi? Lừa ai đó?



- Vâng.



Trần Mộng Nghiên câu được câu không, vẫn cùng Vương giáo sư nói chuyện, nhưng trong lòng cũng có chút không yên, không biết rốt cuộc Dương Minh sẽ xử lý chuyện này thế nào?
Nhất là gần đây, lão chủ nhiệm hệ sắp về hưu, nên đang tranh chức cùng một phó chủ nhiệm khác. Phó chủ nhiệm kia quen biết không bằng mình, mình chỉ cần nói vài câu là có thể lên ngồi rồi.



Vương giáo sư cân nhắc, xem xem có nên dành thời gian nói chuyện cùng chủ nhiêm hệ máy tính Tiếu Tình không, mua chút đồ tặng cha nuôi của nàng. Còn trực tiếp đi tìm Lưu Duy Sơn, nói thật có cho vàng thì Vương giáo sư cũng chả dám, bất quá chủ yếu là Tiếu Tình cùng bối phận vãn bối, nghĩ chắc nàng sẽ giúp cho.



Lưu Duy Sơn là phó hiệu trưởng trường, khâu bổ nhiệm cùng sát hạch có tiếng nói lớn, hiệu trưởng thường không thích nhúng tay vào việc này, cho nên quyền quyết định nằm trong tay Lưu Duy Sơn.



Kỳ thật, mặt ngoài Vương giáo sư thoạt nhìn thì thanh cao nhưng lại là người rất ham làm quan, nếu không, hắn cũng không đi ganh đua này nọ. Tiếp đó, cũng không lợi dụng chức vị mà chèn ép Trần Mộng Nghiên, bắt nàng phải quen với cháu mình.



Bất quá, cái là Vương giáo sư muốn chính là vị trí chủ nhiệm hệ kinh tế, cái chức này khẳng định là của mình rồi, chắc Trần Mộng Nghiên cũng biết, nên sẽ phải suy nghĩ kỹ lại!



Vương giáo sư đang hứng chí bừng bừng, còn Trần Mộng Nghiên lại bươc nhanh tới quầy phục vụ.



- Xin chào tiểu thư, cho hỏi có chuyện gì sao?



Thấy Trần Mộng Nghiên đi tới, một nhân viên phục vụ đứng sau quầy vội vàng dò hỏi.



- À, là như vậy, Dương Minh có đặt một gian phòng nơi đây! Hắn đã đến chưa?



- Dương Minh?



Nhân viên phục vụ hơi sửng sờ, vừa định hỏi nàng đặt mấy ghế thì đột nhiên nhớ ra.



Dương Minh không phải là người mà Tổng giám đốc Quách Kiến Siêu tự mình dặn dò sao?



Hơn nữa, mới vừa rồi, Quách Kiến Siêu còn đặc biệt nghênh đón ở cửa đại sảnh! Làm cho mấy nhân viên phục vụ đều nhớ kỹ a, Dương Minh là khách quý của khách sạn, tùy thời có thể sử dụng phòng VIP a.