Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1767 : Tiền đổi cách xưng hô

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


- Dương Minh, nếu như cô và chú đã nói như thế thì anh cũng cầm mấy thứ kia về đi.



Trần Mộng Nghiên cũng thấy cha mẹ Dương Minh thật sự không thiếu những thứ này cho nên thấy Dương mẫu kiên trì nàng cũng lên tiếng khuyên một câu.



- Đúng rồi, Mộng Nghiên, các con cũng đã chuẩn bị sinh cháu cho ta, làm sao còn gọi cô chú? Có phải nên đổi cách xưng hô đi không?



Dương mẫu sau khi nghe được lời của Trần Mộng Nghiên bỗng nhiên nói.



"Ah?" Trần Mộng Nghiên sửng sốt, nhưng nhất thời lại thấy chút có lỗi, tuy rằng nàng đã rất quen thuộc với cha mẹ của Dương Minh nhưng đột nhiên muốn nàng đổi cách xưng hô thì vẫn chưa thích ứng được. Nhưng trong lòng nàng cũng rất cao hứng bởi vì điều này chứng minh rằng gia đình Dương Minh đã công nhận nàng rồi.



- Bà muốn cho con nó đổi cách xưng hô tại sao lại không chuẩn bị tiền lì xì chứ? - Dương Đại Hải nghe thấy lời của Dương mẫu, lại thấy bộ dáng quẫn bách của Trần Mộng Nghiên thì vội vàng đứng ra giảng hòa:



- Bây giờ bọn nó còn nhỏ, cũng không vội vàng nhất thời.



Dương Đại Hải nghĩ là Trần Mộng Nghiên chưa chuẩn bị xong cho nên cũng không muốn quá gấp. Tuy rằng điều kiện cuộc sống của nhà mình tăng mạnh, Dương Đại Hải không còn là công nhân hạ cấp, Dương mẫu cũng không còn là lao công thời vụ. Hai người bọn họ một là chủ tịch tập đoàn công nghiệp Danh Dương, một người là quản lý tiểu khu Công Nghiệp của công ty, rất tương xứng với gia đình dư dả của Trần Mộng Nghiên.



Nhưng điều đó chỉ đúng dưới tình huống Dương Minh có một người bạn gái. Bây giờ Dương Minh không chỉ có một mình Trần Mộng Nghiên là bạn gái mà còn có Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai, nếu để cho Trần Mộng Nghiên thay đổi cách xưng hô chẳng lẽ lại không để cho hai cô bé kia thay đổi hay sao?



(Đoạn này kết hợp với đoạn trên tưởng có nhiều bạn gái nên không xứng với TMN, hóa ra là có nhiều bạn gái thì không thể để mỗi một đứa đổi cách xưng hô đc T.T, vãi cả tác giả)



Tuy rằng ban đầu Trần Mộng Nghiên là bạn gái của Dương Minh, cũng coi như là bạn gái đầu tiên nhưng Lâm Chỉ Vận lại là cô bé phát sinh quan hệ với Dương Minh sớm nhất, là hắn thiếu nợ người ta. Điểm này Dương phụ và Dương mẫu biết rõ trong lòng, vì thế bảo họ chia rẽ Dương Minh và Lâm Chỉ Vận là không thể nào.




- Ha ha, cô,… mẹ à. - Trần Mộng Nghiên vừa bắt đầu gọi mẹ nên không quá quen:



- Dương Minh nói rất đúng, một trăm đồng là tốt rồi ạ.



- Đúng thế, tiền lì xì đổi xưng hô cũng chỉ là hình thức mà thôi. Các nàng cũng không thiếu tiền.



Dương Minh cười nói.



- Vậy cũng được, nhưng cũng không thể chỉ có một trăm đồng, mỗi người nhận trước một vạn, đợi ngày mai ngân hàng mở cửa mẹ lại đi rút tiền.



Dương mẫu lấy ra ba vạn đồng, trong nhà tổng cộng có hơn năm vạn đồng tiền mặt, chia cho ba người cũng không ổn, chẳng nhẽ lại cho mỗi người một vạn sáu? Vậy cũng khó coi, không bằng để một vạn đồng cho nó tròn.



- Không cần đâu ạ, một vạn là tốt rồi!



Trần Mộng Nghiên cười nhận lấy một vạn đồng đầu tiên, sau đó Lâm Chỉ Vận cùng Chu Giai Giai cũng theo đó nhận tiền lì xì của mình



- Cầm tiền rồi thì sau này sẽ là người một nhà, ngày mai để cho cha đánh thêm chìa khóa nhà cho mấy đứa, có thời gian cũng nên bớt ra đến đây ngồi một chút, thằng bé Dương Minh cũng bớt lo lắng. Sau khi nó đi các con cũng nên đến đây nhiều lên nhé!



Dương mẫu nói.