Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1768 : Điện thoại của Trương Tân
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
- Mẹ cứ yên tâm, sau này rảnh rỗi bọn con sẽ tới.
Trần Mộng Nghiên lễ phép nói.
Tiễn bốn người Dương Minh xuống lầu, Dương phụ và Dương mẫu lập tức cao hứng trở về phòng. Tuy rằng Dương Minh sắp khởi hành rồi nhưng lại có thêm ba đứa con dâu, âu cũng là một chuyện tốt.
Sau khi rời khỏi nhà, Dương Minh lập tức lái xe đến nhà của cha nuôi Lưu Duy Sơn, đây cũng là lần đầu tiên Dương Minh chính thức mang theo ba người bạn gái tới bái phỏng.
Dương Minh gọi một cuộc điện thoại cho Lưu Duy Sơn:
- Cha nuôi, người đang ở đâu?
- Ở trường học, vừa mới xong công việc.
Lưu Duy Sơn nghe ra tiếng của Dương Minh nên giọng nói cũng trở nên tùy ý.
- Ah? Vậy là cha nuôi vẫn còn đang bận?
Dương Minh sửng sốt, không nghĩ đến muộn như thế mà cha nuôi vẫn ở trong trường học
- Vừa mới xong việc, Từ phó hiệu trưởng đã tạm thời bị cách chức, công việc của hắn tạm thời do một người khác mới được thăng lên phó hiệu trưởng xử lý. - Lưu Duy Sơn vừa nói vừa nở nụ cười:
- Thằng ranh, còn có lá bài tẩy lợi hại như vậy, hóa ra là còn có thân phận khác! Thật là khiến cho cha nuôi lo lắng vô ích rồi.
Lưu Duy Sơn nói như thế trên cơ bản là muốn nói cho Dương Minh là ông đã tiếp nhận chức hiệu trưởng. Cái người mới thăng chức có thể tiếp nhận công việc của Từ phó hiệu trưởng đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi, không thể nào tiến thêm một bước nữa. Có tư cách tiếp nhận chức hiệu trưởng cũng chỉ còn Lưu Duy Sơn mà thôi.
- Thân phận của con thật ra cũng là bí mật, chuyện này thật sự là không có cách nào khác nên mới phải công bố ra.
Dương Minh có chút xấu hổ, dù sao thì trước đó hắn vẫn gạt Lưu Duy Sơn những chuyện này:
- Con cũng vừa mới đem chuyện này nói cho cha mẹ con.
Dương Minh nói như thế cũng là để cho cha nuôi khỏi nghĩ nhiều, bởi vì cha mẹ hắn cũng vừa mới biết, không phải Dương Minh dấu diếm một mình ông.
- Như vậy bây giờ có thể nói được rồi chứ? Lúc nào mới có thể tới chỗ của cha nói cho rõ ràng một chút?
- Tao mang theo Triệu Tư Tư và Vương Mi được chứ?
- Đừng mang theo người khác, chỉ có tao với mày thôi, tao cũng không mang theo ai khác cả. - Dương Minh nói.
"Ah?" Trương Tân sửng sốt, tuy rằng càng nghi ngờ nhưng lại nói:
- Tốt, vậy thì mai gặp!
- Ngày mai gặp! - Dương Minh thở dài cúp điện thoại.
- Dương Minh, vừa rồi Trương Tân nói khiêu chiến cái gì? Ai muốn khiêu chiến với anh?
Trần Mộng Nghiên nghe được bập bõm mấy câu của Dương Minh nhưng không nghe rõ lời của Trương Tân nên có chút kỳ quái hỏi.
- À, là cái tên Phạm Kim Triết kia, nó muốn khiêu chiến với anh! Nói là tỷ võ, người thua sẽ rời xa chị Triệu Oánh, hơn nữa còn phải chạy một vòng quanh trường học. - Dương Minh giải thích.
- Hả? Phạm Kim Triết? Hắn muốn khiêu chiến với anh? - Trần Mộng Nghiên cả kinh:
- Chính là cái người ở làng du lịch đêm đó ấy hả?
- Chính là nó! Đoán chừng là vì ghi hận chuyện lần trước ở trong lòng.
Dương Minh nói:
- Hắn làm sao lại khiêu chiến? Vậy anh cũng nghênh chiến sao?
Trần Mộng Nghiên có chút lo lắng hỏi.
- Không phải bây giờ muốn thương lượng cùng với các em một chút sao
Dương Minh cười nói:
- Giai Giai, điện thoại di động của em có vào được diễn đàn trường không? Trương Tân nói trên đó có thư khiêu chiến!