Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 183 : Chính là hắn

Ngày đăng: 11:28 19/04/20


"Hoa lão ca? Là anh" Vân tổng nhìn lại thì ra là người quen của mình. Hoa tổng của Hoa thị châu báu.



Không sai người này chính là lão hồ ly lần trước cùng Quách Kiện Siêu muốn làm hại Tôn Khiết. Hắn muốn mượn cơ hội này khống chế Quách Kiện Siêu. Nhưng không ngờ rằng nửa đường lại gặp Trình Giảo Kim Dương Minh, làm kế hoạch của hắn bị hủy diệt hoàn toàn.



Hơn nữa tìm Quách Kiện Siêu, thương lượng sau này sẽ đối phó với Tôn Khiết như thế nào. Nhưng thằng ranh đó lại lắc đầu liên tục. Lúc ấy Hoa tổng còn khó hiểu, chẳng lẽ thằng ranh chuẩn bị buông tha sao? Sau này hắn mới nhìn ra mánh khóe, thằng đó đã bị Dương Minh nắm được sơ hở gì đó. Lúc mình nói xấu Dương Minh, mặt Quách Kiện Siêu luôn có chút cổ quái phản đối.



Điều này cũng không trách được Quách Kiện Siêu. Đêm đó làm cho hắn quá rung động. Vừa nhớ tới người tên là" Báo ca" Quách Kiện Siêu không nhịn nổi mà run lên. Nhất là" Độc Long" kia làm cho Quách Kiện Siêu cả tháng nay không yên tĩnh được, vừa nhắm mắt vào là lại nghĩ đến chuyện đó.



Mà hiển nhiên Dương Minh và Bạo Tam Lập quan hệ rất tốt. Ở tình huống này cho dù Quách Kiện Siêu có trăm lá gan cũng không dám đi quấy rối Tôn Khiết nữa, chứ đừng nói tính kế Dương Minh. Dù là nói xấu Dương Minh, hắn cũng không dám.



Quách Kiện Siêu luôn sống dưới ánh mặt trời rốt cuộc biết cái gì gọi là xã hội đen. Thì ra bọn họ thật sự tàn bạo như trong phim. Nếu Quách Kiện Siêu mất đi giá trị lợi dụng, vậy kế hoạch của mình cũng bốc hơi. Hoa tổng không thể không có tính toán mới.



"Sao, có phải là thằng ranh kia đoạt danh tiếng của chú?" Hoa tổng chỉ chỉ về phía Dương Minh.



"Thằng đó? Chẳng quan hệ gì với nó cả. Nhất định là do Trương Giải Phóng sai" Vân tổng mắng.



"Hừ hừ, thằng này không đơn giản. Tôi và nó đã ăn cơm với nhau một lần. Hắn nhìn như là bạn trai của Tôn Khiết. Ừm, không sai, chính là hắn" Hoa tổng ra vẻ đột nhiên nghĩ ra gì đó.



"Tôn Khiết? Không phải chứ? Không nghe thấy gì mà?" Vân tổng cũng là một trong những người theo đuổi Tôn Khiết. Người này chính là một tên háo sắc, bốn mươi tuổi mà vẫn chưa lấy vợ: "Được rồi, cô gái bên cạnh thằng đó là ai?"



"Rất thân mật, có lẽ cũng là một đứa của hắn?" Hoa tổng ra vẻ lơ đãng nói.



"Mẹ nó. Tôi phải chụp ảnh lại mới được, đưa cho Tôn Khiết xem. Mẹ nó, thằng ngu, đụng phải tao là may đen rồi" Vân tổng đang rất tức giận không chỗ phát tiết. Vừa nghe Hoa tổng nói, lập tức hận Dương Minh.




"Nó nói chúng ta dừng xe cản đường nó" Thằng đeo vòng tai nói.



"Chú. Không có việc gì chứ?" Thằng đeo vòng cổ mở to mắt nhìn Trương Tân: "Tao cản đường mày. Tao nói mày cản đường tao đó. Chỗ nào viết đây là nhà mày"



"Đúng đúng, em biết rồi, cái này gọi là đi đường người khác, không cho người khác đi" Một đứa con gái châm chọc nói.



"Hắc hắc, cưng, em thật giỏi" Thằng đeo vòng tai nói.



"Nghe được không? Mày lần sau ra ngoài thì mua máy bay trực thăng đó" Thằng đeo vòng cổ cười ha hả nói: "Ồ, tao quên, mày đi chiếc xe có mười vạn, đâu thể mua được trực thăng"



"Mẹ mày, thích gây sự à?" Đều nói lái xe đều nóng tính. Trương Tân cũng là một trong số đó. Trương Tân vốn là người nhịn cho qua chuyện. Nhưng ngồi trong xe, tính nóng lên.



"Mẹ mày? Mày không rõ tình huống bây giờ sao? Mày cho rằng mày là Lí Tiểu Long à?" Thằng đeo vòng tai đá vào xe Trương Tân, nói.



"Bịch" cửa xe mở ra, Dương Minh xuống xe. Vốn thấy đối phương chỉ là mấy đứa trẻ, Dương Minh không muốn chấp nhặt với chúng. Nhưng lúc này không thể nhịn được.



"Đếm đến ba, mau lái xe đi, nếu không tự chuốc hậu quả" Dương Minh nhìn thằng đeo vòng, lạnh lùng nói.



Nhưng mấy thằng này lại không hề sợ, vẻ mặt lại vui mừng.



Thằng đeo vòng cổ nhìn Dương Minh, sau đó rút điện thoại di động nhìn thoáng qua, chỉ vào Dương Minh nói: "Chính là nó"