Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 282 : Về trường cũ

Ngày đăng: 11:29 19/04/20


Sáng hôm sau, ba người Dương Minh, Trương Tân và Điền Đông Hoa đến căng tin trường ăn sáng.



"Dương Minh, mày có mang quà về cho Trần Mộng Nghiên không thế?" Trương Tân hỏi.



"Có" Dương Minh gật đầu: "Đúng, Mộng Nghiên dạo này thế nào? Có động tĩnh gì không?"



"Vẫn như vậy, hàng ngày ngoài đi học thì không tham dự chuyện gì khác" Trương Tân lắc đầu: "Lão Đại, mày phải mau nghĩ biện pháp hành động đi"



"Mày nghĩ tao không muốn sao?" Dương Minh cười khổ nói: "Tao rất muốn tìm một điểm để tiến quân, nhưng không có cơ hội. Tao cứ thế này mà tìm cô ấy, cô ấy có thể để ý đến tao sao?"



"Ai, được rồi, chuyện của mày, tao không nói nhiều, tóm lại mày phải nắm thật chặt, gần đây không ít người viết thư tình cho Trần Mộng Nghiên đó" Trương Tân nhắc nhở.



"Tao biết rồi, tao sẽ chú ý" Dương Minh gật đầu nói.



Ăn sáng xong, Điền Đông Hoa và Dương Minh đi học, Trương Tân cũng đi học.



"Thật chẳng biết mày thế nào, lớp mình không đi, lại đi cùng tao" Dương Minh nhìn Điền Đông Hoa đi bên cạnh, kỳ quái nói.



"Tao đây là buồn chán không có việc gì" Điền Đông Hoa nói: "Mấy hôm nay mày không về, tao đều nằm trong ký túc mà ngủ"



"Sao mày không đi học cùng Trương Tân?" Dương Minh hỏi.



"Tao thèm vào. Mày nghĩ rằng tao không muốn sao. Tao mới nghe được nửa tiết đã bị một bà cô già đuổi ra, nói tao không phải sinh viên của cô ta. *** đen đủi" Điền Đông Hoa oán giận nói.



Dương Minh cười cười, ở đại học nào cũng có giáo viên nghiêm khắc một chút, Điền Đông Hoa coi như đen đủi.



"Dương Minh, mày nghỉ nhiều hôm như vậy, mày đi đâu?" Vừa vào phòng học, Tôn Chí Vĩ đã đi tới, mấy hôm trước đột nhiên bị đánh cho một chận, Tôn Chí Vĩ đang rất tức. Thấy Dương Minh vào, hắn chuẩn bị trút giận vào Dương Minh.



"Đi Hồng Công" Dương Minh lạnh nhạt nói. Hắn vốn không định trả lời nhưng dù sao Tôn Chí Vĩ cũng là lớp trưởng, Dương Minh cũng không nên làm hắn quá mất mặt.



"Mày có biết không, mày bỏ học lâu như vậy, tao báo giáo viên thì sẽ có hậu quả gì?" Tôn Chí Vĩ đe dọa. Hắn muốn thấy cái cảnh Dương Minh cúi đầu với mình.
Ngắt điện thoại, đèn đường đã sang màu xanh, Dương Minh lập tức chạy đến trường Tứ Trung. Chưa đến cổng trường, Dương Minh từ xa đã thấy thằng em Dương Tiểu Ba. Bên cạnh hắn không ngờ còn có một nữ sinh. Hai người đang nói chuyện gì đó, xem ra quan hệ khá thân thiết.



Chẳng lẽ thằng em có bạn gái? Dương Minh cẩn thận đánh giá cô bé kia. Cô bé này mặt mày cũng khá được, coi như loại tốt, tuổi có lẽ bằng Dương Tiểu Ba.



Dương Minh dừng xe trước cổng trường, sau đó xuống xe, gọi Dương Tiểu Ba: "Tiểu Ba, ở đây"



"Đại ca" Dương Tiểu Ba nghe được Dương Minh gọi hắn, vui mừng quay lại: "Ồ? Đại ca, anh mua xe?"



"Xe của bạn, mượn để đi" Dương Minh cười nói: "Đợi lâu chưa?"



"Cũng không lâu ạ" Dương Tiểu Ba nói: "Đúng, đại ca, em giới thiệu với anh, đây là Trầm Hoa, bạn học của em. Trầm Hoa, đây là Dương Minh đại ca của mình, trước mình đã nói với bạn"



"Em chào đại ca" Trầm Hoa xấu hổ gật đầu, mặt đỏ lên nói.



"Ha ha, chào em. Tiểu Ba, em tinh mắt nhỉ" Dương Minh thuận miệng khen một câu. Hắn sao không hiểu lời thằng em nói, cô bé này tám chín phần chính là bạn gái Dương Tiểu Ba.



Quả nhiên cô bé Trầm Hoa nghe Dương Minh nói, mặt càng đỏ hơn, không dám ngẩng đầu lên. Dương Minh vỗ vỗ vai Dương Tiểu Ba nói: "Được, thằng ranh, giỏi hơn đại ca, lớp mười đã có bạn gái"



"Hắc hắc, đây không phải là em kế thừa di chỉ của đại ca sao." Dương Tiểu Ba cười nói.



"Cút, anh còn chưa chết" Dương Minh giận dữ, cốc vào đầu Dương Tiểu Ba một cái: "Cái gì mà di chỉ? Người chết mới có?"



Nhìn hai anh em trêu nhau, Trầm Hoa không nhịn được mà cười.



"Anh, của em đâu?" Dương Tiểu Ba hỏi.



"Thì ra mày nhớ quà" Dương Minh lắc đầu: "Trong xe, chúng ta đi ăn cơm đã. Mấy thứ đó cứ để đấy, về rồi nói"" Vậy cũng được, đại ca mời bọn em ăn Kentuckey nhé, ở đằng kia" Dương Tiểu Ba nói.



"Được, mày muốn ăn gì thì ăn cái đó" Dương Minh nhún vai không sao cả, hỏi: "Bạn gái em thì sao?"