Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 283 : Anh tao còn trâu hơn mày

Ngày đăng: 11:29 19/04/20


"Em giống cậu ấy." Trầm Hoa vội vàng nhỏ giọng nói.



Dương Minh vui mừng, trong lòng thầm nghĩ Tiểu Ba tìm bạn gái đúng là có vẻ giống phu xướng phụ tùy.



"Như vậy thì đi. Mày dẫn đường" Dương Minh mặc dù từ Tứ Trung đi ra, nhưng quán Kentuckey này mới mở, cho nên Dương Minh chưa đi đến bao giờ.



Quán này có quy mô không nhỏ, khách chủ yếu là học sinh lân cận. Kentuckey thường mở các cửa hàng như thế này.



"Em có thẻ giảm giá" Dương Minh và Dương Tiểu Ba đang định gọi món, Trầm Hoa đột nhiên đưa ra một tờ phiếu giảm giá.



"Ha ha, xem ra anh còn có thể giảm được ít tiền" Dương Minh cười nhận lấy.



"Tiểu Ba, hai người bao lâu rồi?" Lúc ăn, Dương Minh hỏi.



"Hắc hắc, đại ca, không giấu anh, bọn em từ lúc khai giảng đã bắt đầu" Dương Tiểu Ba cười hắc hắc nói.



"Ồ? Nói cách khác hai đứa đã yêu nhau được hơn ba tháng? Lợi hại nhỉ" Dương Minh cười nói.



"Cũng được đó" Dương Tiểu Ba vừa định nói kế thừa" di sản" của Dương Minh, chẳng qua hắn phản ứng nhanh, lập tức ngậm miệng, nếu không nhất định sẽ bị đánh.



"Cô bé này không sai, đối xử tốt với người ta" Dương Minh bắt đầu dạy em: "Em đừng phụ người ta đó"



"Đại ca, anh yên tâm, thằng em này không phải người như vậy" Dương Tiểu Ba vỗ ngực nói.



"Ừ, vậy là được, hai đứa ăn gì?" Dương Minh dõng dạc nói. Dương Tiểu Ba còn không biết thằng đại ca của hắn có vô số người yêu.



"Bọn em ăn cơm, cho Trầm Hoa một đĩa ngô rang" Dương Tiểu Ba nói.



Dương Minh gật đầu, nói với nhân viên phục vụ: "Tôi muốn hai phần, một đĩa ngô, một con gà, một đôi cánh gà. Mấy thứ đó"



"Vâng, tổng cộng của anh hết bảy mươi tám đồng, anh ăn ở đây hay mang về?" nhân viên phục vụ hỏi.




"Mày giỏi, mày đợi đó, có giỏi mày ở đó đừng có đi" Trương Tùng đứng dậy, nghĩ mình không phải đối thủ của Dương Minh, chỉ tay uy hiếp Dương Minh.



"Nào, ăn thôi" Dương Minh căn bản không để ý đến đối phương, mà bảo Dương Tiểu Ba và Trầm Hoa bắt đầu ăn.



Thấy Dương Minh không để ý đến mình, Trương Tùng tức giận rời đi.



"Đại ca, hắn về tìm người thì sao? Hay là chúng ta lấy túi, mang ra ngoài ăn?" Dương Tiểu Ba có chút lo lắng, dù sao Trương Long, anh Trương Tùng cũng là một thằng có máu mặt.



"Tìm người? Để nó tìm đi" Dương Minh không thèm để ý nói: "Cho vào túi về nguội ngắt, sao ăn được chứ, mau ăn đi"



Dương Tiểu Ba không còn cách nào khác đành phải ăn. Trầm Hoa cũng có chút lo lắng, ăn không thấy ngon.



Quả nhiên không lâu sau Trương Tùng dẫn theo ba bốn người khí thế hung hãn quay lại. Thằng cầm đầu trong đó quát: "Vừa nãy là thằng nào khi dễ em tao?"



Dương Minh đưa mắt nhìn, người này hình như có vẻ quen mắt? Hình như là một thằng đàn em của Cao Nhị, Lý Đại Cương. Dương Minh đang gặm cánh gà, không để ý đến hắn.



"Có phải mày không?" Trương Long đi tới túm Dương Minh.



"Mẹ mày, không thấy tao đang ăn à?" Bị túm một cái, cánh gà trong tay Dương Minh rơi xuống đất, hắn không khỏi tức giận.



"Ách" Trương Long sửng sốt, đợi hắn nhìn kỹ là Dương Minh, mồ hôi túa ra, vẻ mặt hung thần ác sát ngay lập tức chuyển thành vẻ tươi cười: "Dương ca, sao anh lại tới đây"



"Thế nào, tao đến ăn gì đó không được sao?" Dương Minh nhìn Trương Long, hỏi ngược lại: "Mày cũng ngưu nhỉ, làm rơi cả cánh gà của tao"



"Em không đúng, Dương ca, em không cố ý. thằng Trương Tùng kia, mày mau đi mua đôi cánh gà cho Dương ca" Trương Long vội vàng nói thằng em mình.



"Anh. là nó đánh em mà" Trương Tùng có chút khó hiểu.



"Đi mau, mày có nghe thấy không" Trương Long tức chỉ muốn đá Trương Tùng. Dương Minh là ai, đó là nhân vật mà Trương Vũ Lượng thấy cũng phải cúi đầu.