Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 388 : Không an toàn

Ngày đăng: 11:30 19/04/20


Chu Giai Giai đang rất khẩn trương, nàng sợ người đi đến trước mặt mình là Dương Minh.



Dương Minh lần đầu tiên chơi trò này, định xem người khác làm như thế nào, cho nên cũng không sốt ruột đi tìm Chu Giai Giai.



Có mấy tên háo sắc đã bắt đầu ôm đối tượng của mình mà hôn ngấu nghiến. Nam nữ đều là củi khô chờ lửa đỏ, hiển nhiên bọn họ đều mong chờ trò chơi này từ lâu. Có thể hợp lý trộm tình, chuyện này quá tốt.



Cho nên rất nhiều người đã bắt đầu thoải mái hôn.



Hôn thế này khác gì hôn bình thường đâu? Dương Minh nhìn mà lắc đầu, nhìn có mấy đôi nam nữ còn chủ động phá màng bảo vệ. Việc gì phải khổ như vậy chứ, đói khát thì trực tiếp hôn có tốt hơn không? Còn nói là có màng bảo vệ, đúng là không thể hiểu nổi.



Nhìn một chút, Dương Minh cũng chuẩn bị đi làm. Thấy vẻ lo lắng của Chu Giai Giai, Dương Minh thầm nghĩ chẳng lẽ cô bé này muốn được hôn? Đúng là một cô nàng dâm đãng.



Chẳng qua Dương Minh hiểu lầm nàng rồi. Chu Giai Giai lo lắng là vì nàng sợ người hôn mình không phải Chu Giai Giai. Nếu là người khác, Chu Giai Giai không muốn.



Cho nên nàng sao có thể không lo lắng.



Có một tên bắt được tờ giấy là cô gái không xinh mấy, thấy trước mặt Chu Giai Giai không có ai. Tiểu tử này có ý nước đục thả câu, không biết chừng Chu Giai Giai không bị ai bắt trúng? Như vậy mình không phải chiếm được tiện nghi sao? Dù sao bây giờ cũng không có ai, đến lúc đó nhiều nhất nói mình nhầm là được mà. Dát dát, mình quá tà ác. Thằng này nghĩ thế liền đi tới gần Chu Giai Giai.



Chu Giai Giai sợ hãi, không phải chứ, sao lại là người khác. Nàng đang định mở miệng nói gì đó, thì vai tên này đã bị Dương Minh vỗ vỗ: "Tao nói, có phải mày đứng nhầm chỗ không?"



Thằng này vốn định giải thích mấy câu, quay đầu lại thấy là Dương Minh, thiếu chút nữa linh hồn bay mất. Người này mình không thể trêu chọc, một cước đá nát trứng của mình thì sao, tốt hơn hết là đi hưởng thụ cô bé không xinh mấy kia. Vì vậy, hắn vội vàng nói xin lỗi, bỏ chạy.



"Dát, không nghĩ tới hai ta lại trùng hợp nhỉ" Dương Minh có chút xấu hổ nói.



"Ừ." Chu Giai Giai đỏ mặt gật đầu nhỏ giọng nói.




"Đây là gạo nếp làm thành." Dương Minh có chút xấu hổ nói.



"Ừ. hình như thế." Chu Giai Giai cúi đầu, không dám nhìn thẳng Dương Minh, xấu hổ nói.



"Vậy những người khác." Dương Minh nghĩ đến đây, vội vàng ngẩng đầu nhìn xung quanh. Mẹ kiếp, mấy bọn này, hôn thật sinh động, xem ra không có ý dừng lại, có tên thậm chí còn dùng tay vuốt ve nhau.



Chẳng qua đây không phải là việc Dương Minh cần quan tâm. Dương Minh quan tâm chính là màng mỏng có giống mình không. Hiển nhiên không phải như vậy, bởi vì Dương Minh thấy rõ màng bảo vệ của những người khác không bị làm sao. Đương nhiên, trong đó không thiếu những người cố ý phá. Chẳng qua Dương Minh có thể thấy đây là bị xé rách chứ không hòa tan.



Theo hiện nay mà thấy, chỉ có tấm màng trong tay Chu Giai Giai là làm từ gạo nếp. Nghĩ đến đây, Dương Minh nhíu mày, nhìn Tùy Quang Khải đang hôn Đổng Hổ.



Vừa nãy tờ giấy ghi tên Chu Giai Giai nhét trong khe, bây giờ lại là màng bằng gạo nếp, nghĩ đến hai cái này, Dương Minh liền ngửi được mùi âm mưu.



Không sai, trăm phần trăm là thằng Tùy Quang Khải giở trò quỷ. Mục đích của hắn chính là Chu Giai Giai, thông qua thủ đoạn hèn hạ để hôn Chu Giai Giai. Dương Minh mặc dù không có hảo cảm với Chu Giai Giai, chẳng qua coi như đã hôn nàng hai lần, làm người cũng không thể quá vô sỉ như vậy chứ? Hắn phải thầm nhắc Chu Giai Giai một chút.



Dương Minh mặc dù không thích Chu Giai Giai, nhưng hắn cảm thấy thằng Tùy Quang Khải càng thêm nguy hiểm. Bụng bồ dao găm, đúng là một thằng thích dùng mưu mô.



"Chỉ có chúng ta là làm bằng gạo nếp. bạn thấy sao?" Dương Minh nhìn Chu Giai Giai một cái, thản nhiên nói.



"A?" Chu Giai Giai sửng sốt. Nàng còn tưởng rằng mọi người đều như vậy, đây là cố ý làm vậy. Không ngờ rằng chỉ có mỗi mình.



"Vừa nãy, lúc mình rút thăm, tờ giấy này bị nhét vào trong khe" Dương Minh nói tiếp.



"." Chu Giai Giai không phải con ngốc, nàng chỉ ngây ngốc trước mặt Dương Minh mà thôi, các chuyện khác nàng thông minh hơn bất cứ ai, cho nên rất dễ dàng nghĩ ra chân tướng.