Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 401 : Đây là cháu rể tôi
Ngày đăng: 11:30 19/04/20
Trần Mộng Nghiên nắm tay cha và mẹ, đi đến hướng quán an Xuyên Đông.
"Chổ này rất nhiều người nha!" Trần Mộng Nghiên có chút ngạc nhiên nhìn cửa đầy xe.
"Còn có chổ không, hay là chúng ta đổi chổ khác?" Trần Phi nhíu mày, nơi này đông khách đến vậy sao?
"Đã đến rồi, vào xem thử đi!" Trần mẫu nói.
"Được rồi" Trần Phi cũng nghĩ vậy, vì thế gật đầu, dẫn trước một bước, đẩy cửa vào.
"Tiên sinh đi bao nhiêu người?" Vừa đẩy cửa vào đã có người ra đón.
"Ba." Trần Phi vừa mới mở miệng, liền nhíu mày, bởi vì ông nhìn thấy người quen, không chỉ một, mà là hai! Chẳng qua, hai người này sao có thể ngồi chung bàn?
"Tiên sinh, có thể chờ một lát được không, bây giờ đã không còn chổ." Phục vụ nói.
Hạ Tuyết ngồi đối diện của, cho nên vừa ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy Trần Phi.
"Trần đội trưởng." Hạ Tuyết vội vàng đứng lên, trong cảnh cục, Hạ Tuyết không sợ trời không sợ đất, mà chỉ sợ duy nhất đội trưởng Trần Phi.
"Hạ Tuyết, sao cô lại ở đây?" Trần Phi kỳ quái, Dương Minh sao có thể cùng ăn cơm với Hạ Tuyết. Phải biết rằng, con gái của mình mới là bạn gái của Dương Minh chứ!
"Ặc. cái này." Hạ Tuyết vừa định mở miệng, Hạ Chí Đông đã đứng lên, nhìn Trần Phi nói: "Tiểu Tuyết, đây là lãnh đạo của con à? Đến đây, mọi người cùng ngồi đi, vừa lúc ở đây còn chổ trống."
"Anh là." Trần Phi nhìn thấy Hạ Chí Đông, liền thấy tổ hợp ba người này rất quái dị.
"À, tôi là chú hai của Hạ Tuyết, dẫn bọn nhỏ đi ăn một bữa cơm!" Hạ Chí Đông nói.
Lúc này, Trần Mộng Nghiên cũng nhìn thấy Dương Minh, không khỏi nhíu mày, có chuyện gì thế? Dương Minh sao lại cùng ăn cơm với lính của ba mình?
Vừa lúc không có chổ ngồi, nên Trần Phi cũng gật đầu, cả nhà họ ngồi xuống bàn của đám Hạ Tuyết.
"Dương Minh, sao anh lại ở đây?" Ngồi xuống xong, Trần Mộng Nghiên liền khẩn cấp hỏi.
Thì ra là Hạ Tuyết, rốt cục Hạ Tuyết đã không thể nhịn được, dùng sức đập mạnh lên cái bàn ăn, âm thanh thật lớn, làm cho cả quán ăn đều im lặng. Chẳng qua, mọi người cũng biết bên này đã xảy ra chuyện, cho nên muốn ngồi xem náo nhiệt!
"Chú hai, con đã nói với chú, con và Dương Minh không có quan hệ!" Hạ Tuyết quả thật đã rất tức giận! Chú hai này, bình thường ở nhà ồn ào chưa tính, bây giờ lấy mình làm trò trước mặt lãnh đạo!
"Thật sự không quan hệ?" Hạ Chí Đông gãi đầu, nhìn thấy Hạ Tuyết tức giận, không biết nên làm thế nào." Thật sự không quan hệ!" Hạ Tuyết nói như đinh đóng cột.
"Vậy hai đứa con." Hạ Chí Đông đến bây giờ mới ý thức được mình thật sự đã hiểu lầm. Nhìn biểu tình của Hạ Tuyết, không giống như làm bộ.
"Chú Hạ, con chỉ quen biết Hạ Tuyết, quan hệ không tồi, nhưng vẫn còn cách quan hệ tình nhân rất là xa!" Dương Minh bất đắc dĩ nói: "Chú thật sự hiểu lầm rồi"
"Thật không? Là chú lầm?" Hạ Chí Đông há miệng to ra, có chút ngượng ngùng nói.
"Hừ!" Trần Phi hừ lạnh một tiếng: "Làm gì có người nào loạn điểm uyên ương phổ như vậy? Làm cho con gái của tôi tức giận bỏ chạy."
"Cái đó. xin lỗi, con người của tôi hơi thẳng thắn. để tôi mời khác." Hạ Chí Đông cũng cảm giác mình đã gây họa lớn, nhanh chóng xin lỗi.
"Thôi được rồi" Trần Phi khoát tay, ông không phải là người hẹp hòi, đối phương lại là chú của cấp dưới, nên không nói gì hết.
"Chú Trần, vậy bây giờ con đi xem Mộng Nghiên.?" Dương Minh thấy hiểu lầm đã giải quyết, liền muốn đi an ủi Trần Mộng Nghiên.
"Đi nhanh đi, tiểu tử, luôn làm con gái của chú thương tâm, lần trước con gấu kia có hữu hiệu không?" Trần Phi cười nói.
"Hắc hắc." Dương Minh cười, gật đầu, đứng dậy đuổi theo.
Cũng may Trần Mộng Nghiên vẫn không chạy xa, đã bị Trần mẫu kéo lại, bây giờ đang nằm trong lòng ngực Trần mẫu khóc huhu.
Khi Dương Minh nhìn thấy, trong lòng đau xót, vội vàng chạy đến đây.
"Mộng Nghiên." Dương Minh nhẹ giọng kêu.
"Anh tránh ra!" Trần Mộng Nghiên vừa nghe thấy giọng nói của Dương Minh, lập tức không khách khí hét lớn.