Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 402 : Thì phải tốn tiền

Ngày đăng: 11:30 19/04/20


Ngay cả mẹ của Trần Mộng Nghiên, cũng trừng mắt nhìn Dương Minh.



"Bá mẫu, có thể để con và Mộng Nghiên nói chuyện với nhau một chút?" Dương Minh có chút đau đầu nhìn Trần mẫu, dù sao có bà ta đứng đây, Dương Minh nói chuyện không có tiện.



"Với nhau?" Trần mẫu nhìn Dương Minh, trong lòng cũng hết sức tức giận, con gái thật sự là bị mù rồi, thích một người con trai thay đổi thất thường như vậy.



"Bá mẫu, thật ra vừa rồi là hiểu lầm, chú Trần đã giải quyết rõ rồi, cô vào rồi sẽ biết" Dương Minh nói.



"Ơ" Trần mẫu sửng sốt, thật là hiểu lầm sao? Chẳng qua nghe Dương Minh nói rất khẳng định, lại thấy Trần Phi đi ra, cũng gật đầu không làm khó hắn: "Vậy được, tôi đi trước, ở đây giao cho cậu, đừng để tiểu Nghiên tức giận"



"Bá mẫu yên tâm" Dương Minh gật đầu.



Trần Mộng Nghiên đương nhiên cũng nghe được câu nói vừa rồi của Dương Minh và mẹ, cho nên, cũng không có làm ra hành vi kích động nào nữa. Bây giờ nàng cũng đã tin tưởng Dương Minh quả thật không có gì với Hạ Tuyết, bởi vì nàng biết Dương Minh không phải loại người dám làm không dám nhận, nếu hắn đã nói như vậy trước mặt Hạ Tuyết, chỉ rõ quan hệ hai người ra, vậy đại biểu cho Dương Minh và Hạ Tuyết thật sự không có quan hệ đặc biệt!



Trần mẫu đi rồi, Dương Minh mới cười cười, ôm lấy Trần Mộng Nghiên từ phía sau: "Sao vậy, lại tức giận?"



"Ai da, anh muốn làm gì! Ba mẹ em đều ở trong, mau thả em ra, để hai người nhìn thấy thì sao bây giờ!" Trần Mộng Nghiên cũng biết mình đã hiểu lầm Dương Minh rồi.



Haizz, tại sao mình không thể bình tĩnh vậy, lần này may mà Dương Minh giải thích kịp thời, lỡ như để mình cứ tiếp tục hiểu lầm hắn, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn!



Hiểu lầm Dương Minh một lần, hắn liền mang về Lam Lăng, nếu để hiểu lầm thêm lần nữa, không chừng lại mang ai đó về. Cho nên Trần Mộng Nghiên âm thầm quyết định, về sau phải bình tĩnh một chút, không thể để như vậy được!



Chẳng qua, bắt nàng nhận sai với Dương Minh, Trần Mộng Nghiên vẫn không nói được. Dù sao mình cũng là con gái, ích kỷ một chút thì đã sao? Không có biện pháp, từ xưa tính con gái đã vậy rồi.haizzz.
"Hả" Dương Minh ngạc nhiên: "Kua. kua gái"



"Khụ khụ, coi như tôi chưa nói gì hết." Trần Phi ho khan một tiếng, xoay người lại nói: "Vào đi, tôi vào trước."



"Dạ." Dương Minh thành thật gật đầu, trong lòng chấn động.



"Ba của em kêu anh kua em." Dương Minh cười cười nhìn Trần Mộng Nghiên.



"." Trần Mộng Nghiên không nói gì, không ngờ một người cha luôn luôn nghiêm túc lại nói ra những lời như vậy. Chẳng qua, đây cũng không phải là chuyện xấu gì, cứ như vậy, thì đã đại biểu cho việc ông đã đồng ý quan hệ của mình và Dương Minh. Nói cách khác, ba không ghét Dương Minh.



Thấy Trần Mộng Nghiên không nói gì, Dương Minh cũng biết nàng đang ngượng, vì thế, đưa tay nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của nàng, bước vào trong quán ăn.



Trải qua chấn động vừa rồi, Hạ Chí Đôngcũng không tiếp tục ngồi, tìm lấy cớ, vội vàng rời đi. Vốn ông ta muốn thanh toán hóa đơn, nhưng đám Trần Phi còn chưa ăn, và Dương Minh cũng không đồng ý.



Bởi vì có Hạ Tuyết ở đây, cho nên cha mẹ Trần Mộng Nghiên cũng không hỏi nhiều, vì thế, mọi người chỉ bàn luận vài tin tức xảy ra gần đây trong và ngoài nước.



Nhưng trong lòng Hạ Tuyết lại có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi Dương Minh! Tuy rằng hắn không phải bạn trai của mình, nhưng không có nghĩa là hắn không một chân đạp hai thuyền!



Thật ra, chú hai nói không sai! Dương Minh nếu là bạn trai của Lâm Chỉ Vận, tại sao lại biến thành bạn trai của Trần Mộng Nghiên? Tuy rằng quan hệ hai người này bây giờ, tuy rằng không thể nói là đặc biệt tốt, nhưng cũng coi như là không tồi, cho nên Hạ Tuyết quyết định để sau này tra khảo Dương Minh sự thật.



Cho nên, bữa cơm này cũng rất vui vẻ, chủ và khách đều tận hứng, nhưng kỳ thật thì không có chút gì gọi là dinh dưỡng cả. Vì mọi người nói chuyện toàn trên trời dưới đất không à, từ mặt trăng đến sao hỏa. không chổ nào là không nói, trừ những vấn đề riêng tư ra.