Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 444 : Phản xạ có điều kiện

Ngày đăng: 11:30 19/04/20


"Không được nói anh ấy như thế!" Chu Giai Giai nghe thằng kia mắng Dương Minh là heo chết, khuôn mặt trở nên lạnh lùng



"Haha, không được nói? Vậy làm đâu cái mặt này!" Thằng này đi tới, muốn dùng tay chụp vào mặt Dương Minh.



Dương Minh tuy say, thậm chí không thấy đường về, nhưng là một sát thủ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, ở tận sâu trong nội tâm của Dương Minh vẫn còn sự cảnh giác, nếu có người nào đó muốn gây bất lợi với bản thân, Dương Minh vẫn có thể nhanh chóng phản ứng.



Tuy rằng bây giờ Dương Minh say như chết, nhưng bản năng của hắn nhận thấy nguy hiểm, làm cho vùng mặt của của mình có tiếng gió, bỗng nhiên vung tay lên, đấm vào mặt tên kia.



Một tiếng" bốp" vang lên ngọt ngào, cái má bên trái của thằng kia sưng to thiệt to! Dương Minh cũng đã tỉnh tỉnh một chút, tiềm lực của con người là vô hạn, trong nháy mắt, lý trí đã chiến thắng chất cồn trong cơ thể.



Dương Minh muốn mở to mắt, nhưng phát hiện ra không thể, Dương Minh vẫn có thể cử động được, nhưng mí mắt giống như không chịu sự khống chế của bản thân.



Chẳng qua, làm cho Dương Minh kì quái nhất là, tuy rằng nhắm hai mắt, nhưng cảnh tượng trước mặt lại thấy rõ ràng! Giống như là vừa được khai nhãn vậy!



Đúng rồi, Dương Minh đột nhiên nhớ ra, mắt của mình có khả năng nhìn thấu mà, nói cách khác, có thể nhìn xuyên qua được mí mắt mà, như vậy cũng là một loại vận dụng của dị năng!



Có thể thấy rõ thằng ku trước mắt, Dương Minh cũng đã có thể dữ xử lý rồi, muốn thừa dịp lão tử say mà đánh lén hả? Lão tử đập chết mẹ mày luôn!



Thằng kia không ngờ Dương Minh giống như con heo chết lại có thể đánh trả, hơn nữa dưới tình huống bản thân không đề phòng, đánh cho mình không kịp trở tay, chật vật không chịu nổi.



Không đợi hắn suy nghĩ để hiểu được, đã bị Dương Minh đánh cho một đấm vào mặt, ngã xuống đất, không dậy nổi.



Thằng còn lại thấy bạn bị đánh, nhất thời nóng nảy, tùy tay chụp một khúc cây ven đường đập vào đầu Dương Minh, tuy rằng Dương Minh nhắm mắt và đánh như túy quyền, nhưng lại có thể nhìn thấy rõ ràng! Hơn nữa, là cho Dương Minh kinh dị hơn là, lúc nhắm mắt lại, chẳng những có thể nhìn rõ sự vật trước mắt, mà ở phía sau lưng cũng có thể nhìn rõ ràng!



Nói cách khác, ánh mắt của Dương Minh đã biến thành một góc nhìn 360 độ, có thể nhìn thấy được trước sau trái phải!




"A? Đăng ký. đúng, phải đăng ký, con đi trước, cảm ơn!" Chu Giai Giai lúc này mới nhớ ra, đến bệnh viện khám chữa bệnh đều phải đăng ký, vội vàng nói cảm ơn, cõng Dương Minh chạy đi đăng ký.



"Cô bé, em có mệt không vậy? Em để hắn ngồi xuống ghế trước, rồi em đi đăng ký không được sao.? Người kia dở khóc dở cười nói.



"Không được, em lúc nào cũn muốn nhìn thấy hắn." Chu Giai Giai ki6n định lắc đầu.



"Em đối với bạn trai của em thật tốt." Người kia cũng không miễn cưỡng, thở dài nói.



"A." Khuôn mặt Chu Giai Giai đỏ lên, chẳng qua vốn đang lo lắng trong lòng, nếu bình thường có người nói Dương Minh là bạn trai, thì có lẽ sẽ rất vui sướng, nhưng bây giờ tâm tình không được cao hứng cho lắm.



Cũng may buổi tối ít người đăng ký, Chu Giai Giai trực tiếp đóng tiền rồi được lấy số ngay, rồi liền cõng Dương Minh đi đến phòng cấp cứu.



"Bác sĩ. xin hãy cứu anh ấy." " Chạy vào torng phòng cấp cứu, Chu Giai Giai liền nói với bác sĩ.



"Đừng khẩn trương, trước tiên là nói xem người bệnh bị làm sao?" Bác sĩ trong phòng cấp cứu liền đứng dậy đón, bắt đầu đánh giá Dương Minh.



"Anh ấy ngất xỉu." Chu Giai Giai nói.



"Mùi rượu nặng như vậy, là uống quá nhiều sao? Bác sĩ nhíu mày, nói: "Cô bé, có phải em quá khẩn trương hay không? Người bệnh uống quá nhiều chăng?"



"Không phải, không phải, anh ấy bị người ta đánh vào đầu!" Chu Giai Giai vội la lên: "Bác sĩ, ngài xem kỹ một chút đi."



"Cái gì? Bị đánh vào đầu? Đánh vào chổ nào?" Bác sĩ vội vàng hỏi.