Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 494 : Báo danh

Ngày đăng: 11:31 19/04/20


Cái gì?" Tinh Tử choáng váng, cái gì mà người lớn không chấp con nít?"



"Biểu tình của mày là gì?" Tất Hải giả điên hỏi: "Bọn tao đã tha thứ cho lỗi lầm của công tử nhà mày, thế nào, mày không thể tin được à? Vui quá à?"



Tinh Tử bây giờ hận không thể có một tảng đá để đập đầu vào đó!



"Tao nghĩ mày đã hiểu lầm rồi. thật ra tao đến đây để nói về vấn đề bồi thường." Tinh Tử bất đắc dĩ nói.



"Bồi thường? Không cần đâu, bên tao cũng không có người nào bị thương cả." Tất Hải lắc đầu: "Chuyện này coi như bỏ qua"



"Không phải, là bọn mày bồi thường cho tụi tao." Tinh Tử cẩn thận nói.



"Rầm!" Tôn Hạo Minh vừa bước vào phòng, nghe thấy Tinh Tử nói vậy, đặt mạnh dĩa hạt dưa lên bàn, trừng mắt hỏi: "Mày nói cái gì?"



"Không. không có gì." Tinh Tử hoảng sợ, chẳng qua nhớ đến sứ mạng của mình, vẫn cắn răng nói: "Lão đại của bọn tao nói, bọn mày phải bồi thường một ngàn vạn, bằng không sẽ khai chiến."



"Nó nói cái gì vậy?" Tất Hải cau mày nhìn Tôn Hạo Minh: "Nó có bệnh sao?"



"Không biết, có thể là bị tâm thần" Tôn Hạo Minh nói xong, liền túm lấy cổ áo của Tinh Tử, kéo đến cửa sổ.



"Mày muốn làm gì." Tinh Tử thuộc loại dùng đầu óc, làm sao là đối thủ của Tôn Hạo Minh, cho nên bị kéo đi như con gà chết vậy!



"Mày sẽ biết ngay" Tôn Hạo Minh nói xong, liền mở cửa sổ ra, thuận tay ném đi, trực tiếp ném Tinh Tử từ lầu hai xuống.



"A." Một tiếng hét thảm, Tôn Hạo Minh không cần nghe, trực tiếp đóng cửa sổ lại.



Sau đó nhìn Tất Hải, cùng cười.




Sau khi so sánh, hắn phát hiện ra cũng không khác biệt gì mấy, Dương Minhdù tin tưởng đáp án của mình có thể nắm chắc tám chín phần, nhưng dùng dị năng chỉ là để nắm chắc thêm một chút.



Chẳng qua, Dương Minh đã hạ quyết tâm rồi, sau khi kỳ thi này kết thúc, Dương Minh quyết định học tập nghiêm túc một chút, dù sao mấy cái thứ này đều rất có tác dụng trong tương lai mà.



Dương Minh thì thuận lợi, nhưng phía Trương Tân thì như chết rồi vậy, Trương Tân vốn không phải là người nhớ bằng cách học, mấy cái như" quản lý tài chính"" công ty trách nhiệm hữu hạn" hay" công ty trách nhiệm vô hạn" làm cho hắn nhức cả đầu. Chẳng qua hắn vẫn còn nhớ lời dặn của Dương Minh, biết thì viết, không biết thì không viết, chứ đừng có viết loại. cứ như vậy, cuối cùng cũng lết qua được hai ngày thi.



Trần Mộng Nghiên là học sinh giỏi rồi, trình độ cao, cho nên thành tích nhất định không tồi, còn Triệu Tư Tư thì thuộc loại học hành chăm chỉ, nên chắc là cũng không có vấn đề.



Sau khi thi xong, Dương Minh liền gọi cho Trương Uy Hàn, nhắc nhở hắn một chút, sợ hắn quên, Chẳng qua Trương Uy Hàn đã làm cho Dương Minh vô cùng yên tâm, vì chuyện này đã giải quyết xong, thành tích của Trương Tân đều được thông qua, toàn bộ OK!



Dương Minh sau khi nói cảm ơn, mới yên lòng, rồi đem chuyện nói cho Trương Tân, làm cho hắn mừng như điên.



Hiệu suất chấm bài của đại học tương đối cao, sau khi cuộc thi kết thúc, vào buổi tối có thể lên mạng mà tra điểm. Còn phiếu điểm thì được gửi về tay cha mẹ thông qua đường bưu điện.



Vì thế, có rất nhiều sinh viên cúp khóa không vượt qua nổi cửa này. Tuy rằng hậu quả của việc này cũng không lớn, nhưng ít nhất cũng nghe chửi mấy câu.



Sở dĩ thành tích có nhanh như vậy, cũng không phải do thầy cô có bí quyết gì đâu, mà do có một lượng lớn lao động miễn phí. ví dụ như đám nghiên cứu sinh, sau mỗi kì thi, được giáo sư phái đến chấm bài, mà không ai dám nói chữ không!



Quả nhiên, khi Trương Tân tra điểm của mình xong, liền mừng như điên, toàn bộ đều đạt tiêu chuẩn, mặc dù chỉ có được khoảng sáu mươi điểm mà thôi, chẳng qua đây cũng vừa đủ để vượt qua kì thi này rồi, sáu mươi điểm là đủ đế ăn mừng rồi.



Sau khi lấy được phiếu điểm in ra xong, bốn người Dương Minh liền đến chổ đăng ký Đông Lệnh Doanh.



Khi đến đây, người đăng ký cũng không nhiều lắm, toàn bộ nguyên cái đại họcTùng Giang to đùng thế này mà tính luôn cả bốn người Dương Minh cũng chỉ có mười người. Cán bộ của hội sinh viên tiếp đãi đám Dương Minh vô cùng nhiệt tình, sau khi hướng dẫn đăng ký xong, xác minh phiếu điểm, mới nói: "Mỗi người nộp hai trăm tiền phí, cần thì tôi viết biên lai"



"Được rồi" Trương Tân gật đầu, móc bóp ra thanh toán, Dương Minh cũng không giành với hắn, bởi vì trước đó hai người đã thương lượng với nhau rồi, Trương Tân mời khách