Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 495 : Sự kiện xấu hổ
Ngày đăng: 11:31 19/04/20
Cán bộ hội sinh viên sau khi đưa biên lai cho bốn người, liền dặn: "Ngày mai mười giờ sáng tập họp tại cổng trường, có xe buýt đển rước. hành trình của chúng ta khá xa, đây là bản đồ cùng với vấn đề cùng chú ý, các bạn về nghiên cứu một chút đi"
"Được" Dương Minh cầm lấy bản đồ và tờ giấy ghi chú, gật đầu.
"Nhớ đừng đến trễ." Cán bộ dặn.
"Biết rồi." Dương Minh đang nói, liền thấy đối diện có người quen đi tới, bất quá người này không chú ý đến Dương Minh, mà trực tiếp đi đến trước mặt cán bộ, vỗ vai hắn nói: "Thiết Tử, chuyện ngày hôm nay cảm ơn cậu! Đi, tôi mời cậu ăn cơm!"
"Trời, chỉ là chuyện nhỏ." Cán bộ nói: "Trương Uy Hàn, cậu với tôi còn khách khí làm gì! Nhỏ giọng một chút, tôi còn có khách đó!"
"Hả? Dương Minh?" Trương Uy Hàn quay đầu lại, nhất thời sửng sốt: "Sao em ở đây?"
"Trương ca, em và bạn đến đăng ký tham gia Đông Lệnh Doanh, người nhờ anh chính là hắn!" Dương Minh chỉ chỉ Trương Tân nói.
"Haha, không phải là cùng đi sao?" Trương Uy Hàn cười nói: "Trương Tânđúng không? Em nên cảm ơn hắn, đều là do hắn lo đấy" Trương Uy Hàn bĩu môi với cán bộ hội học sinh.
"A, cảm ơn nhiều, anh gì đó ơi, chúng ta cùng đi ăn cơm, em mời khách!" Trương Tân nói.
"Đi thôi, cùng đi chứ" Trương Uy Hàn cũng muốn thân cận với Dương Minh một chút, dù sao bản thân cũng là lính dưới tay cha nuôi người ta.
"Được rồi!" Cán bộ lần này cũng không từ chối, gật đầu, sau đó tự giới thiệu: "Anh là Lý Nghiễm Khôn, là thư ký tuyên truyền của hội sinh viên"
"Xin chào, em là Dương Minh, đây là bạn gái của em" Dương Minh bắt tay với Lý Nghiễm Khôn, sau đó giới thiệu Trần Mộng Nghiên.
"Haha, đệ muội thật xinh đẹp, chú em có phúc lắm!" Lý Nghiễm Khôn đã nghe Trương Uy Hàn nói qua, Dương Minh là con nuôi của Lưu Duy Sơn, sang năm hắn cũng muốn làm nghiên cứu sinh của Lưu Duy Sơn, cho nên muốn tạo quan hệ với Dương Minh một chút.
"Trương Tân, anh hẳn là biết em rồi" Trương Tân cười nói: "Đây là vợ em, Triệu Tư Tư!"
Một người bảo vệ lập tức chạy đến ngăn cản Trương Tân: "Tiên sinh, xin chờ một chút"
"Sao thế?" Trương Tân sửng sốt, hỏi.
"Tôi hoài nghi trên người ngài có mang theo đồ dùng của siêu thị, xin ngài cởi áo khoác ra, để tôi nhìn xem có gì bên trong không" Bảo vệ nói.
"Mẹ kiếp, lão tử tốn nhiều tiền để mua đồ nhu vậy, còn có thể ăn trộm đồ của các người?" Trương Tân cau mày chỉ vào một đống đồ trên xe đẩy: "Anh cảm thấy tôi là người không trả nổi tiền?"
"Cái này. tiên sinh, ý tôi không phải là vậy, tôi không nói là ngài ăn trộm đồ.Chỉ là máy báo vừa vang lên, tôi phải theo quy định của siêu thị kiểm tra, xin ngài đừng lám khó tôi." Người bảo vệ nhìn cách ăn mặc cùng với đống đồ mà Trương Tân mua, cũng biết người này không giống với kẻ ăn trộm, vì thế cũng trở nên khách khí.
Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của người bảo vệ, Trương Tân cũng không muốn làm khó dễ, người ta cũng vì tiền mà làm việc mà, nên Trương Tân biết có làm khó cũng vô dụng.
"Anh muốn kiểm tra thế nào?" Trương Tân bất đắc dĩ nói.
"Ngài cởi áo khoác ra, sau đó bước qua máy một lần nữa là được" Bảo vệ nói: "Tiên sinh, ngài có thể nghĩ lại một lần nữa, có cái gì đó để quên trong túi mà chưa lấy ra thanh toán hay không?"
"A? Thanh toán bên trong cũng không được?" Trương Tân sờ sờ cái ót, đột nhiên nhớ ra trong túi của mình có hai hộp bao cao su.
"Thanh toán rồi cũng không được, phải đưa cho nhân viên kiểm nghiệm một chút." Bảo vệ giải thích.
"Tôi không lấy ra được không?" Trương Tân cảm thấy khó xử.
"Điều này e là không được." Bảo vệ càng thêm khó xử: "Tiên sinh, nếu như đã thanh toán rồi, ngài cứ lấy ra kiểm nghiệm một chút là được, ngài còn gì phải sợ?"
"Nhưng thứ này của tôi." Trương Tân nhìn Triệu Tư Tư, tuy rằng hai người đã có tầng quan hệ đó, chẳng qua trước mặt công chúng, Trương Tân móc ra hai hộp bao cao su, Triệu Tư Tư không giận mới là lạ!