Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 660 : Sự nghiệp phát triển

Ngày đăng: 11:32 19/04/20


Xem ra thì Mộng Nghiên vẫn không tin mình quen biết với Thư Nhã a, Dương Minh thực ra chỉ đùa với nàng thôi, đại minh tinh Thư Nhã mình đã gặp gián tiếp trên mạng, trên TV nhiều rồi, nhưng ngày đó mình mới chỉ gặp qua nàng có một lần trên chiếc du thuyền Elise nếu có ấn tượng thì chỉ một chút mà thôi, trên đời này làm gì có chuyện tình yêu sét đánh chứ, vừa gặp mặt đã yêu ai có thể chứ Dương Minh dứt khoát không làm được. Bởi theo quan niệm của hắn tình yêu cần phải vun đắp, chăm bón giống như một nụ hoa vậy đến một lúc nào đó nụ hoa nhỏ ấy sẽ nở ra thành một bông hoa. Nói chung là không thể được a.



Dương Minh sở dĩ có hứng thú với Thư Nhã, vì theo nhận thức của hắn Thư Nhã là một cô gái khá đặc biệt, không nói đâu xa Dương Minh chỉ thắc mắc tại sao nàng lại có cái vật kia: Chiếc nhẫn sắt ấy, đây là một câu hỏi mà Dương Minh không thể trả lời được chỉ có khi có dịp gặp được nàng rồi trực tiếp hỏi thì may ra mới cởi bỏ được khúc mắc này.



"À tập đoàn giải trí Danh Dương nhà anh tài trợ về show biểu diễn ca nhạc của Thư Nhã" thấy Trần Mộng Nghiên không tin mình Dương Minh vội vàng giải thích thêm một câu, mà nghĩ cũng hơi bực mình, mình nói thật nàng lại không tin, không lẽ cái cô nàng đại minh tinh kia lại là người cao cao tại thượng hay sao? Mình thật sự không có cửa? Hừ hừ Mộng Nghiên đến lúc đó đừng trách anh sao lại" mang" về thêm một người nữa nhé.



Quả nhiên nghe Dương Minh nói công ty giải trí nhà hắn sẽ tài trợ cho Tour diễn của Thư Nhã, Trần Mộng Nghiên tự nhiên lại hơi chột dạ, sắc mặt có chút khó coi, giọng nói cũng theo đó mà mang theo mùi dấm chua: "Anh… là nói thật?"



"Anh lừa em làm gì a" Dương Minh giả bộ như không biết nhìn nhìn Trần Mộng Nghiên cười cười giải thích: "Nhìn từ bên ngoài vào thì tập đoàn giải trí Danh Dương là nhà tài trợ cho show diễn này, nhưng bên trong lại là tập đoàn cơ khí Danh Dương mới chính thức là nhà tài trợ chính thức, bởi vì tập đoàn cơ khí mới được thành lập cách đây không lâu vẫn chưa được các nhà đầu tư biết đến cho nên đây là cơ hội tốt để quảng bá thương hiệu cho tập đoàn, giờ thì em hiểu chưa bình dấm nhỏ của anh"



"Ôi! Hóa ra là vậy" Trần Mộng Nghiên cúi đầu, rồi lại từ từ ngẩng đầu lên cẩn thận nhìn biểu hiện của Dương Minh nhưng nhìn tới nhìn lui vẫn thấy hắn bình thường cũng chẳng nhăn mặt nhíu mày oán giận chút nào, đã vậy còn nháy nháy mắt với nàng nữa chứ, chẳng lẽ mình lại nghĩ oan cho hắn hay sao. Nhưng mà nếu như đến lúc đó thật sự gặp được cái cô Thư Nhã kia liệu hắn có thể khiến cho nàng thích hắn không nếu vậy không lẽ mình lại thêm một tình địch nữa.Vả lại chính mình đáp ứng cái yêu cầu kia sao. Vừa nghĩ đến đây nàng không muốn nghĩ tiếp nữa.



Nhưng một lời hứa là một lời hứa, nàng không thể cứ thế mà không đoái hoài đến, cắn cắn môi do dự cả nửa ngày nàng mới hạ quyết tâm: "Vây… đến lúc đó anh phải cố gắng mới được"



"Cố gắng? Cố gắng cái gì cơ?" Dương Minh cười gian xảo nhìn khuôn mặt khó xử của nàng, thừa thắng xông lên Dương Minh tiếp tục châm chọc nàng: "Còn không chịu nhận em là bình dấm chua nhỏ của anh, anh thấy trong không khí toàn là mùi dấm thôi"



"Em nào có ghen anh…anh, dù sao đi nữa đến lúc đó em cũng không muốn anh gặp cô ta" Trần Mộng Nghiên bị Dương Minh chọc quê không khỏi đỏ bừng mặt, nàng thầm nghĩ sao anh ấy cứ thích đùa giỡn với mình vậy nhỉ, chẳng lúc nào đứng đắn cả, đã vậy bây giờ còn tạo cho mình thêm cái biệt danh gì mà: "Bình dấm chua nhỏ của anh"



"Haha…!" Dương Minh chỉ ôm bụng cười không nói lời nào, Dương Minh phát hiện ra không ngờ Mộng Nghiên lại có nét đáng yêu như vậy.
"Haizzz! Mày tha cho tao đi, tao mới từ nước ngoài về, mày là muốn ra nước ngoài" Dương Minh lắc lắc đầu từ chối.



"Nếu không ra nước ngoài thì kiếm đâu ra mấy người thiết kế trang sức đây? Ở trong nước cũng có người thiết kế nhưng tay nghề không được cao lắm, chỉ có thể ra nước ngoài tìm người thôi" Trương Tân vẫn không đồng ý với quyết định của Dương Minh.



Dương Minh ngẫm nghĩ một chút rồi chợt nhớ ra điều gì nói với Trương Tân



"Mày yên tâm tao tự có cách giải quyết" nói xong Dương Minh lấy điện thoại ra gọi cho Lao Feng, dù sao lão cũng sống ở Châu Âu lâu như vậy, chắc hẳn có quen biết với các nhà thiết kế trang sức chứ.



Kết quả, lão Feng nghe Dương Minh nói muốn tìm vài nhà thiết kế trang sức nên rất vui mừng, vội vàng vâng dạ đáp ứng, qua cuộc điện thoại Dương Minh biết trong gia tộc của Lao Feng có những người chuyên làm về ngành nghề này, tùy tiện phái qua cho" sư phụ" vài tên là được.



"Cha nuôi tao có quen biết một số nhà thiết kế trang sức ở Châu Âu, tao vừa gọi điện cho người ta họ nói sẽ có người đến công ty hợp tác" Dương Minh thuận miệng giải thích qua loa



Cũng may mà Trương Tân không hỏi gì nhiều chỉ gật gật đầu đồng ý.



Đối với các tin tức quốc tế trong nước rất ít đưa tin, ở phương diện báo chí cũng như vậy. Nếu muốn biết tin tức quốc tế thì chỉ có thể lên mạng mà tìm kiếm thôi, Dương Minh trong lúc tìm kiếm các tin tức quốc tế đã đọc được tin trùm ma túy Lanka đã chết, nguyên nhân cái chết vẫn đang được Interpol điều tra, đến nay vẫn chưa có kết quả chính thức. Nhưng hình như cơ quan tội phạm quốc tế Interpol lại cố tình ém đi, nói là điều tra cho có lệ vậy thôi nhưng có ai vì một tên trùm buôn ma túy khét tiếng mà ra mặt điều tra hay không, phải biết rằng hắn là ta buôn bán chất độc a, nhiều người muốn hắn chết còn không hết nữa là.



Tuy nhiên có một người lại rất quan tâm đến cái chết của Lanka, người này chính là con trai của hắn" Lanka con" -Ersi, hắn không phải là thương tiếc gì cho cái chết của cha cả, cái mà hắn quan tâm nhất chính là số tiền mấy chục tỷ Euro mà cha hắn gửi ngân hàng Thụy Sĩ không biết vì sao biến mất một cách thần bí.