Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 709 : Xảy ra chuyện
Ngày đăng: 11:33 19/04/20
Mặc dù không nói rõ Trầm Nguyệt Bình ngồi xe giả, nhưng ý của Hà Lộ Lộ là như vậy.
Trầm Nguyệt Bình cười cười không nói gì. Bà không phải người thích tranh cãi.
Hà Lộ Lộ gọi điện.
"Alo, Diêu thúc sao, là cháu, Lộ Lộ, cháu về nước rồi" Hà Lộ Lộ cười nói: "Cháu không gọi là vì muốn làm bố cháu ngạc nhiên. bố cháu đâu?"
Điện thoại bên kia không nói gì, Hà Lộ Lộ biến sắc vội vàng nói: "Cái gì? Diêu thúc, chú nói gì?"
"." bên kia lại nói vài câu, tay Hà Lộ Lộ run lên rồi nói: "Vậy sao các người không báo cảnh sát? Ồ. cháu biết rồi"
Hà Lộ Lộ dập máy, ngồi ngây ra đó.
"Lộ Lộ, sao thế?" Trầm Nguyệt Phong đang có chút khó chịu với thái độ vừa nãy của Hà Lộ Lộ. Nhưng bây giờ thấy Hà Lộ Lộ thất thần lại khẩn trương.
"Nguyệt Phong" Hà Lộ Lộ cầm tay Trầm Nguyệt Phong, có chút hoảng hối mà nói: "Diêu thúc nói, công ty bố em bị đám người cho vay nặng lãi bao vây, bảo em đừng về, bảo em đi trốn"
"Vay lặng lãi? Rốt cuộc là sao?" Trầm Nguyệt Phong sửng sốt một chút: "Công ty Hà thúc sao lại có quan hệ với đám người cho vay nặng lãi?"
"Diêu thúc nói, bắt đầu từ năm nay bố em mê cá độ. kết quả thua hết tiền trong nhà, sau đó cầm công ty đi vay nặng lãi, mượn một món tiền, kết quả lại thua. Bây giờ đám người cho vay tìm đến cửa, muốn tịch thu công ty của bố" Hà Lộ Lộ không còn giữ hình tượng cao quý nữa, run giọng mà nói.
"Hả" Trầm Nguyệt Phong lập tức nói: "Vậy chúng ta mau đến xem. Thiếu bao tiền? nghĩ biện pháp trả bọn họ là được mà"
"Vâng" mặc dù Hà Lộ Lộ biết bây giờ đi cũng không tốt gì, nhưng không đi thì trong lòng không yên, vì thế gật đầu.
Hà Lộ Lộ không cảm thấy chuyện quá nghiêm trọng. Công ty bố Hà Lộ Lộ giá trị dù như thế nào cũng phải vài chục triệu, lần này kiểu gì cũng qua được mà.
Nghe xong Hà Lộ Lộ nói, Dương Minh nhíu mày ngẩng đầu nhìn Bạo Tam Lập đang lái xe.
Mà một tháng trước tiền từ 1 triệu 2 bây giờ thành 30 triệu. Hà Chí Bác hoảng hốt.
Không còn gì nữa? Hà Chí Bác nhìn hoàn cảnh quen thuộc, nhìn phòng của mình, sau này không thuộc về mình nữa sao? PHấn đấu 20 năm trong nháy mắt đã biến thành của người khác.
"Suy nghĩ kỹ chưa? Đàn em của tao không kiên nhẫn đâu. Nếu bọn chúng sốt ruột xảy ra chuyện gì thì đừng trách tao" Đỗ Độc Tử uy hiếp.
"Giám đốc Hà, ngài chuyển công ty cho Đỗ ca đi, còn núi sợ gì thiếu củi đốt" lão Diêu mở miệng nói.
"lão Diêu, công ty cho hắn ta, tôi thành hai bàn tay trắng. Con gái tôi học ở nước ngoài còn cần tiền mà" Hà Chí Bác đau đớn mà nói.
"Ồ? Nghe nói con mày là thạc sĩ phải không? Không sai, tao thích đàn bà học cao. Hay là mày gọi nó đến, tao nuôi nó học? " Đỗ Độc Tử cười cười dâm đãng.
"Mày." Hà Chí Bác tức giận đến tái xanh mặt lại, chỉ vảo Đỗ Độc Tử mà nói: "Mày không sợ tao trả thù mày sao? Vua thua thằng liều, tao không còn gì, mày đừng ép tao"
Nhìn Hà Chí Bác dữ tợn như vậy, Đỗ Độc Tử hơi chột dạ. Nếu chuyện này làm lớn rồi truyền vào tai Bạo Tam Lập, như vậy Đỗ Độc Tử biết chạy đi đâu.
Vì thế Đỗ Độc Tử nói: "Tao chỉ đùa chút thôi. Tao thấy thế này, chúng ta hay là nghiên cứu vấn đề chuyển giao công ty đi?"
"Ai" Hà Chí Bác thở dài một tiếng, chuyện còn gì để nói nữa.
"Chị, có thể đến công ty nhà Lộ Lộ không? Bố Lộ Lộ xảy ra chuyện" Trầm Nguyệt Phong nói với Trầm Nguyệt Bình.
Hà Lộ Lộ mặc dù không nói to, nhưng không gian trong xe vốn nhỏ, nên mọi người nghe thấy rõ. Trầm Nguyệt Bình cũng biết nhà Hà Lộ Lộ xảy ra chuyện, vì thế nói: "Dương Minh, chúng ta đến công ty của Lộ Lộ nhé? "
"Được ạ" Dương Minh tự nhiên nghe theo ý của Trầm Nguyệt Bình: "Ở đâu? "
Hà Lộ Lộ vội vàng nói địa chỉ, trọng giọng không còn vẻ kiêu ngạo vừa nãy nữa.