Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 745 : Bây giờ là mấy giờ

Ngày đăng: 11:33 19/04/20


Vương Tiếu Yên thì tức Dương Minh vì nhận được hoa. Nhưng ai biết nhân viên phục vụ cửa hàng hoa lại làm loạn như vậy chứ. Hơn nữa bên kia mỗi ngày Tôn Khiết cũng nhận được hoa, vì thế Dương Minh không hề nghĩ nó bị nhầm.



Ngồi trên ghế sô pha bằng da mới tinh mà nhìn hai cô gái xinh đẹp đang bận rộn, Dương Minh không khỏi mở to mắt.



Một năm làm mình từ một thằng bé nghèo không tiếng tăm thành kẻ có hàng chục tỷ trong tay. Lúc trước còn tự ti nghĩ Mộng Nghiên là người tình trong mộng. bây giờ lại được ôm trái ôm phải.



Điều này làm Dương Minh cảm thấy không chân thật mấy.



Tuy nói mình thành công có mấy phần may mắn. nhưng chuyện trên thế giới này nhìn như ngẫu nhiên nhưng đều là tất nhiên.



Nếu như lúc trước Dương Minh không có lòng hào hiệp giúp người thì so có được cặp kính kia chứ. Hơn nữa nếu như vào trong trại tạm giam Dương Minh không cảm thấy Phương Thiên bát công, hai người cũng sẽ không có quan hệ. Phương Thiên cũng không nhận hắn làm đồ đệ.



Cho nên nói Dương Minh thành công không có gì may mắn cả.



Từ xưa có rất nhiều người lương thiện, trong lúc vô ý giúp thần tiên mà thành công. Nhưng hầu hết người nghĩ đó chỉ là truyền thuyết mà không tin là thật.



Mà người khác làm được chỗ tốt thì lại ghen ghét.



Ghen ghét là cái nhìn của cá nhân. Đây là thất phu vô tội, ai bảo mày có ngọc.



Cho nên Dương Minh có được dị năng và tiền của tên trùm ma túy kia cũng chỉ có vài người biết mà thôi. Trong đó Thư Nhã cũng biết.



Dương Minh giết chết tên kia và chuyển khoản thì Thư Nhã thấy hết. nếu không phải thân phận của Thư Nhã làm Dương Minh nghi hoặc, không cho rằng nàng có quan hệ với Tô Nhã thì không biết chừng Dương Minh đã giết người.



Dương Minh thật ra muốn điều tra thân thế của Thư Nhã một chút. nhưng phạm vi thế lực của hắn chỉ ở Tùng Giang, Đông Hải hoặc là Cát Đốn mà thôi. Đây đều là trong tỉnh, càng đừng nói Hồng Công xa xôi.



Mà Lao Feng không có thế lực gì ở Hồng Công. Cho nên Dương Minh rất khó có tác dụng gì ở đó. Cho dù tìm thám tử điều tra thì cũng không được bao nhiêu tin tức.



"Dương Minh. Anh sao ngồi đó thế hả?" Một tiếng hét cắt ngang dòng suy nghĩ của Dương Minh. Dương Minh ngẩng đầu lên thấy Trần Mộng Nghiên khoanh tay đứng trước mặt mình.



Nghe giọng nói quen thuộc, Dương Minh nghĩ đến lúc cấp ba, khi đó mình hay trốn tiết, Mộng Nghiên cũng hay nói mình như vậy.
Thấy Lâm Chỉ Vận sắp khóc, Mộng Nghiên không trêu nữa mà nói: "Được rồi, không trêu nữa. chúng ta chưa ăn tối mà, cùng đi ăn chứ?"



"Đi, anh cũng đói rồi" Dương Minh đứng lên nói: "Nơi này cách trường học không xa, gần đây cũng có không ít nhà hàng, đi xem chứ?"



Lâm Chỉ Vận thấy mọi người không trêu mình nữa tự nhiên gật đầu đồng ý.



Vương Quế Phân có chút buồn bực về nhà Triệu Oánh. Cầm chìa khóa xe BMW mới tinh, Vương Quế Phân thầm tính toán nói với Triệu Oánh như thế nào.



"Mẹ, mới sáng sớm mẹ ra ngoài làm gì mà không nói với con và bố một tiếng" Triệu Oánh nhìn Vương Quế Phân về, vội vàng nói.



"Ồ, là như vậy, mẹ ra ngoài chọn xe cho con, chọn cả nhà nữa" Vương Quế Phân thẳng thắn nói.



"Cái gì? Mẹ đi mau xe và nhà?" Triệu Oánh giật mình. Tối qua nàng còn nghĩ cho dù mẹ đi mua nhà và xe thì mình ở bên ngăn cản là được. không ngờ mẹ lại nhanh như vậy. Triệu Oánh vội vàng hỏi: "Mẹ mua rồi sao?"



"Đúng, trả tiền rồi" Vương Quế Phân hua hua chìa khóa trong tay: "Mẹ cũng mua cho mình một chiếc"



"Tiền ở đâu mà mẹ mua?" Triệu Oánh nhìn chìa khóa trong tay mẹ mà có chút tức giận. Đây không phải gây phiền phức cho mình sao? Quan hệ giữa mình và Dương Minh là gì? Sao mẹ lại tùy tiện đòi người ta mua đồ. đến lúc đó mình như thế nào mới phải.



"Mẹ gọi điện cho Dương Minh. Dương Minh trực tiếp gọi người chuyển tiền thanh toán" Vương Quế Phân nói: "Dương Minh làm việc thật nhanh"



"Ai" Triệu Oánh thở dài một tiếng. nàng không ngờ Dương Minh dung túng mẹ mình như vậy.



"Oánh Oánh, con vào nhà, mẹ có chuyện muốn nói chuyện với con" Vương Quế Phân nói.



Triệu Oánh nhíu mày đi theo. mặc dù không biết mẹ muốn nói gì. Chẳng qua nói chuyện thì nói chuyện, nàng cũng muốn nói chuyện với mẹ về xe và nhà.



Vào phòng, Vương Quế Phân đóng cửa lại rồi ngồi lên giường, sau đó nói với Triệu Oánh: "Oánh Oánh, tình cảm của con và Dương Minh như thế nào?"



"như thế nào là sao ạ? Rất tốt ạ" Triệu Oánh nghe mẹ hỏi liền có chút khó hiểu.