Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 825 : Có cao nhân khác
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
Thằng thanh niên mặc dù rất kiêu căng nhưng không ngu, ăn hiếp cũng phải chọn đúng người chứ. Hắn nhìn một vòng thì thấy chỉ có bàn Dương Minh là dễ bắt nạt.
Hai người Dương Minh và Vương Tiếu Yên trông rất bình thường, có lẽ là kẻ yếu đuối. Nhất là hắn thấy cách ăn mặc của Vương Tiếu Yên liền đoán là du khách. Hắn đang cân nhắc làm như thế nào đuổi hai người kia đi thì cô gái bên cạnh đã nói: "Anh mau chút đi, em sắp chết đói rồi. Anh không phải luôn nói mình là trùm ở phố này sao. Chút chuyện nhỏ này mà cũng không làm được ư?"
Thằng thanh niên bị cô gái khích liền tức tối. Hắn chỉ vào bàn Dương Minh và Vương Tiếu Yên mà nói: "Chúng ta ngồi bàn kia"
Vừa nói hắn liền kéo bạn gái đi đến bàn Dương Minh. Hắn vỗ bàn rồi nói: "Được rồi, ăn xong thì đứng dậy trả chỗ đi"
Dương Minh nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Chúng tôi chưa ăn xong. Mà cho dù ăn xong cũng định gọi thêm cái khác"
Nếu là ở Tùng Giang thì Dương Minh đã cho thằng này một trận. Thằng ranh con mà dám lên mặt với mình. Nhưng hôm nay Dương Minh vừa giết người nên không muốn gây chuyện. Vì thế hắn cố nhịn cơn tức giận.
Nhưng Dương Minh không ngờ mình không muốn gây chuyện nhưng thằng thanh niên đâu để yên. Hắn lớn tiếng nói: "Mẹ nó chứ, tao cho mày mặt mũi nên nói vậy. Nếu không tao trực tiếp xách cổ đá đít mày ra ngoài. Không nhìn xem ông nội mày là ai"
"Ông nội tôi sớm chết rồi. Nếu không sợ đen đủi thì cứ làm" Dương Minh không muốn gây chuyện nên cố nhịn không ra tay. Chẳng qua muốn cãi nhau thắng Dương Minh thì đâu có cửa.
"Anh yêu, nó mắng anh kìa" bạn gái thằng thanh niên đâu chịu để yên, ả châm thêm mồi lửa cho chuyện lớn hơn.
Thằng thanh niên nghe thế liền sa sầm mặt lại rồi cúi đầu nhổ nước bọt vào bát Vương Tiếu Yên rồi chửi: "Mẹ nó chứ, tao cho bọn mày một giây, nếu không cút ông đập chết bọn mày"
Vương Tiếu Yên đang ăn ngon bị thằng thanh niên nhổ vào bát liền ghê người, thiếu chút nữa nàng nôn mửa.
Vương Tiếu Yên lúc này sao có thể ăn được nữa chứ. Nàng rất giận. nàng thấy đây chỉ là thằng lưu manh, Dương Minh dùng một ngón tay là đủ để xử lý. Nàng đã thấy Dương Minh giết người nên đâu cho rằng hắn nhân từ. Lúc này nàng rất khó hiểu tại sao Dương Minh lại không ra tay rồi còn để thằng thanh niên nhổ nước bọt vào bát nàng.
Vương Tiếu Yên đâu nghĩ được nhiều như Dương Minh. Nàng tức tối cầm bát lên ném tới, cả bát lẫn thịt bò và nước bọt bay trúng mặt thằng thanh niên.
Thịt bò nướng nên khá nóng, thằng thanh niên bị ném trúng đầu liền kêu thảm một tiếng, tay khua loạn.
Vương Tiếu Yên lúc này rất ngoan ngoãn gật đầu đồng ý. Nàng cũng biết lần này có thể thoát toàn bộ là nhờ Dương Minh, nếu không nàng đã gặp nguy hiểm rồi.
Lát sau hai bát thịt bò nóng hổi được mang lên. Dương Minh và Vương Tiếu Yên ăn rất nhanh sau đó thanh toán tiền. Dương Minh trả chủ quán tiền bốn bát, nhưng chủ quán chỉ lấy hai. Dù sao chuyện vừa nãy cũng có trách nhiệm của quán, nên hắn không tính tiền hai bát.
Ra ngoài, Dương Minh bắt một chiếc taxi sau đó nói cho lái xe chạy đến siêu thị Tân Hải.
Dương Minh và Vương Tiếu Yên vừa rời đi thì một chiếc xe 12 chỗ màu trắng đã phanh gấp dừng trước cửa quán thịt bò. Thằng thanh niên là người đầu tiên nhảy xuống xe, trong tay cầm theo thanh đao sáng bóng. Phía sau còn có bốn năm thằng thanh niên cao to, trong tay cầm theo côn hoặc đao.
Thằng thanh niên nghênh ngang đi vào quán nhìn quanh nhưng không thấy Dương Minh và Vương Tiếu Yên đâu cả. Hắn nhíu mày thầm chửi.
"Chủ quán? Hai con chó vừa nãy đâu rồi?" thằng thanh niên nói với chủ quán.
"Khổng ca, bọn họ vừa đi rồi" Chủ quán cẩn thận nói.
"Đi rồi? Lúc nào?" thằng thanh niên khó chịu nói.
"Được khoảng năm phút rồi" Thực tế Dương Minh mới đi được có 2 phút nhưng chủ quán cố ý nói lên thành năm phút.
"Năm phút. Mẹ nó chứ, chạy nhanh hơn cả thỏ" thằng thanh niên vừa nghe liền biết không thể đuổi kịp. Năm phút chạy thì hai tên kia chạy rất xa rồi.
"Khổng ca, ngài và các anh em vào ngồi ăn chút gì chứ. Tôi mời" Chủ quán vừa cười vừa nói.
"Ăn cái rắm" thằng thanh niên hất tay rồi hậm hực mang người của mình ra khỏi quán. Hắn dẫn người đến định trả thù nhưng không ngờ đối phương đã rời đi.
Chẳng qua thằng thanh niên tuyệt đối không nghĩ đến hắn quay lại coi như bước chân xuống địa ngục. Hắn nếu không có suy nghĩ muốn trả thù thì còn thoát được một kiếp. Nhưng bây giờ Dương Minh không tìm hắn thì cũng có người khác tìm hắn.