Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 834 : Vẫn là một chiêu mất mạng
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
"Được" Âu Dương Quân Uy mặc dù rất giận nhưng không nói gì. có thể ra chiêu trước thì tốt quá. Âu Dương Quân Uy rất tự tin vào việc một đấu một. Hắn có đai đen, người bình thường không phải đối thủ của hắn.
Âu Dương Quân Uy rất ít khi gặp đối thủ nên hắn khá tự tin vào thân thủ của mình.
Âu Dương Quân Uy vẫn cho rằng Dương Minh giết Duyên Trì 001 và bố mình đều do may mắn. Có thể nói Dương Minh nhanh nhạy, nhưng không có nghĩa là công phu của Dương Minh cao.
Đối với việc Dương Minh có súng, Âu Dương Quân Uy cũng không quá kinh ngạc. Tôn gia Đông Hải là gì? Dương Minh có súng cũng đâu lạ.
Âu Dương Quân Uy bây giờ cũng nghĩ đến nếu mình ra tay trước và giết chết Dương Minh thì tốt quá. Cho nên Âu Dương Quân Uy vừa nói xong cũng không lập tức ra tay. Hắn đang tìm một chiêu thức cao nhất để xem có thể lập tức giết chết Dương Minh hay không.
Nếu một chiêu không giết được Dương Minh thì không biết chừng đối phương sẽ ra chiêu và giết hắn. Âu Dương Quân Uy bây giờ đúng là rất sợ, thằng ranh Dương Minh khá giảo hoạt.
"Tao nói mày đó, mày có nhanh lên được không?" Dương Minh khó chịu nói: "Mày mà không ra tay là tao đổi ý đấy"
Âu Dương Quân Uy đang tập trung tinh thần suy nghĩ về chiêu thức thì Dương Minh nói, hắn đúng là sợ Dương Minh đổi ý. Nghe giọng điệu thì thằng Dương Minh chắc không định giở trò.
Âu Dương Quân Uy không dám chậm trễ nữa, hắn hét lên một tiếng rồi vung chân đá. Đây là cú đá rất tiêu chuẩn của Tae Kwon Do, lực chân rất mạnh nếu đá trúng thì đối phương nhất định sẽ bị thương nặng.
Chẳng qua chiêu thức này có thể làm Dương Minh bị thương sao? Dương Minh hơi tránh sang bên, Âu Dương Quân Uy liền đá trượt.
"Được rồi, mày xong rồi hả? Mày đã ra chiêu rồi thì giờ đến lượt tao" Dương Minh đúng là không muốn dây dưa với Âu Dương Quân Uy nữa. Nhưng nếu đã cho đối phương cơ hội đấu công bằng thì Dương Minh cũng không thể nuốt lời mà.
"Hả?" Âu Dương Quân Uy nghe Dương Minh nói không khỏi ngây ra. Chẳng qua hắn lập tức vui mừng. Hai người đang đánh nhau dù là ai ra chiêu trước thì kết quả đều là quấn lấy nhau. Bây giờ nghe ý của Dương Minh thì có vẻ như mày một chiêu, tao một chiêu.
Âu Dương Quân Uy đúng là sợ hai người quấn lấy nhau, lúc ấy Dương Minh dùng chiêu hiểm nào đối phó hắn thì sao? Hắn không cẩn thận là xong rồi. Bây giờ thì tốt rồi, theo lời Dương Minh nói thì mày một chiêu, tao một chiêu, như vậy mình sẽ tập trung toàn bộ tinh thần đối phó chiêu thức của thằng Dương Minh, như vậy không sợ hắn dùng âm chiêu.
"Cậu là." Thấy một thanh niên đột nhiên từ bên ngoài đi vào, mẹ Vương Mi hoảng sợ hỏi.
"Hai người là bố mẹ Vương Mi? " Dương Minh.
"Là chúng tôi. cậu là ai?" Mẹ Vương Mi hỏi, chẳng qua giọng nói đã bình tĩnh hơn chút. Dương Minh hỏi như vậy thì nhất định không phải người của Lưu Cát Hạo. Bởi vì người của Lưu Cát Hạo biết thân phận của bọn họ.
"Cháu là bạn của Vương Mi. Cháu đến cứu hai người" Dương Minh.
"Ồ? Cháu là bạn Vương Mi? Tốt quá, chẳng qua cháu vào bằng cách nào. Lưu Cát Hạo rất ác" Mẹ Vương Mi có chút lo lắng mà nói.
"Bên người có một nhóm người chắc là kẻ thù của Lưu Cát Hạo đến đây. Bọn chúng đang đánh nhau trên lầu, cháu nhân lúc chúng không chú ý mà lẻn vào" Dương Minh tùy tiện tìm lý do: "Chúng ta phải mau đi thôi, về nhà rồi nói"
"Được được, bà nó, cậu thanh niên này nói đúng. Chúng ta phải đi ngay" Bố Vương Mi vội vàng nói.
Dương Minh mang theo bố mẹ Vương Mi ra khỏi biệt thự. Về phần mấy xác chết ở trong đó thì Dương Minh không để ý.
Bắt một chiếc taxi nhưng Dương Minh không trực tiếp về khách sạn. Hắn xuống giữa đường bắt xe khác. Hắn làm như vậy vì sợ lưu lại dấu vết.
Chẳng qua Dương Minh nói với bố mẹ Vương Mi rằng làm vậy để người của Lưu Cát Hạo có theo dõi cũng không được. Bố mẹ Vương Mi lại nghĩ Dương Minh cẩn thận.
Thấy bố mẹ mình đã bình an đứng trước mặt, Vương Mi òa khóc, nhào vào người bố mẹ mà nói: "Bố mẹ có sao không? Tên Lưu Cát Hạo có làm khó bố mẹ không?"
"Làm khó thì không, chẳng qua giữa hai đứa rốt cuộc có chuyện gì?" Mẹ Vương Mi có chút lo lắng hỏi con gái. Vương Mi là bạn gái của Lưu Cát Hạo, bà biết. Nhưng lần này Lưu Cát Hạo lao vào rồi cho tay chân bắt hai vợ chồng bà, sau đó vứt xuống tầng hầm.