Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 835 : Phiền phức
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
"Một lời khó nói hết ạ. Con đã lấy phòng cho bố mẹ, bố mẹ đi nghỉ rồi lát nữa con sẽ kể rõ với bố mẹ"
"Ừ, không có việc gì là được rồi" Bố mẹ Vương Mi đều là người lương thiện nên gật đầu nghe theo con gái.
Sau đó Vương Mi kể chuyện mình đã chia tay với Lưu Cát Hạo với bố mẹ, sau đó mang Trương Tân giới thiệu với bọn họ.
Trương Tân cố làm cho mình trông đứng đắn, bố mẹ Vương Mi thấy tốt hơn tên Lưu Cát Hạo nhiều lần.
"Tiểu Mi, con nghĩ ra là được rồi" Bố Vương Mi nói: "Đừng nhìn Lưu Cát Hạo có tiền nhưng người này không tốt. Lần này Lưu Cát Hạo làm như vậy là rõ mà"
"Đúng thế. Mẹ thấy Trương Tân rất được, là người tốt. Không có tiền thì sao chứ, hạnh phúc là đủ rồi. Con xem mẹ và bố con đó, mặc dù không có tiền nhưng rất hạnh phúc mà" Mẹ Vương Mi nói: "Còn có bạn của Trương Tân nữa, cũng là người tốt. Mạo hiểm cứu bố mẹ, mẹ vui vì con có bạn tốt như vậy"
Dương Minh lúc này vừa lúc đẩy cửa vào thì nghe được mẹ Vương Mi nói, hắn cười nói: "Ai nói thằng Trương Tân này không có tiền ạ? Nó bây giờ có mấy chục triệu đấy ạ"
Nói xong Dương Minh nháy mắt với Trương Tân ra hiệu hắn không được mở miệng nói.
Mặc dù tiền không phải quan trọng nhất nhưng xã hội hiện nay không tiền là không được. Bố mẹ Vương Mi nghe Dương Minh nói Trương Tân có nhiều tiền như vậy không khỏi có chút sửng sốt. Bọn họ không ngờ được Trương Tân có nhiều tiền như vậy.
Xem ra con gái đã thật sự thích cậu Trương Tân này. Mà cậu thanh niên Trương Tân cũng tốt với Vương Mi, khác hẳn Lưu Cát Hạo kia.
"Trương Tân, mày ra ngoài đi, để Vương Mi tâm sự với bố mẹ một chút" Dương Minh vẫy Trương Tân. Vương Mi cũng bắt đầu nói chuyện chuyển nhà đến Tùng Giang với bố mẹ mình.
Trương Tân và Dương Minh ra khỏi phòng, đứng ở cửa hành lang. Cạnh phòng Dương Minh và Trương Tân không có phòng trống nên bố mẹ Vương Mi chỉ có thể ở dưới tầng.
"Lão Đại, mày bảo tao ra làm gì?" Trương Tân cười nói.
"Trương Tân, tao không biết thái độ của mày đối với Vương Mi là đúng hay sai. Mặc dù có lời tao không nên nói với mày, nhưng tao thấy vẫn phải nói ra" Dương Minh vỗ vai Trương Tân mà nói.
"Lão Đại, mày và tao cần gì phải khách khí. Lần này nếu không có mày, bố mẹ Vương Mi gặp chuyện thì cô ấy không tha cho tao" Trương Tân chân thành nói.
Dương Minh không nói chuyện Âu Dương Quân Uy với Trương Tân, nói vậy sẽ là Trương Tân lo lắng: "Mày cảm thấy sẽ duy trì được với Vương Mi trong bao lâu?"
"Mày hỏi vậy làm gì?" Trương Tân có chút buồn bực.
"Mày trả lời tao đi. Mày chỉ đột nhiên hứng thú với Vương Mi hay là tính cả đời với cô ấy" Dương Minh khoát tay hỏi.
Dương Minh cười nói: "Yên tâm đi, Lưu Cát Hạo lấy được tiền sẽ không gây phiền phức nữa đâu" Dương Minh đương nhiên không thể nói Lưu Cát Hạo đã bị giết, nếu nói vậy thì thân phận sát thủ của hắn sẽ bị lộ mà.
"Vâng. em về khuyên bố mẹ lần nữa. Hai anh về phòng đi" Vương Mi gật đầu nói.
Trương Tân và Dương Minh đi lên phòng thì gặp một nam một nữ. người đàn ông vừa đi vừa đọc báo, đi đến canh Trương Tân mà không nhìn đường, dẫm chân vào Trương Tân.
"A." Trương Tân kêu lên, tên kia không thèm quan tâm, không thèm nhìn Trương Tân, tiếp tục đi tới.
"Anh đi thế nào vậy?" Trương Tân có chút tức giận túm lấy người giẫm chân mình mà nói: "Giẫm chân người khác mà không xin lỗi hả?"
Lúc này người đàn ông đã ngẩng đầu lên. Thật trùng hợp, đó là tên la hét mình là" người Hoa quốc tịch Nhật" ban sáng.
"Xin lỗi? Là mày không cẩn thận đưa chân xuống dưới chân tao. Tao đang đọc báo sao nhìn thấy mày. Đây là do mày không có mắt" Thằng này nhìn Trương Tân, nhếch miệng nói.
"Anh nói như vậy mà được à?" Trương Tân thấy là tên này liền khó chịu. Mẹ nó chứ, nhập quốc tịch khác liền quên tổ tông, người như vậy còn là người không?
"Mấy bọn mày là đồ vô văn hóa" Thằng này nói.
"Mẹ nó chứ, có tin tao giết chết mày không?" Trương Tân lớn tiếng chửi.
Người trong hành lang dần nhiều lên, thấy bên này cãi nhau liền đi tới. Thấy là tên buổi sáng bị đánh liền chỉ trích hắn.
"Bỏ đi, đừng so đo với kẻ như thế này" Dương Minh lắc đầu nói với Trương Tân.
"Hừ không phải lãnh đạo lên tiếng thì hôm nay tao cho mày chết" Trương Tân trừng mắt nhìn tên kia.
Đang khi Trương Tân rời đi, một người đột nhiên chạy ra va vào Trương Tân, sau đó làm Trương Tân và tên đáng đánh kia lăn xuống đất. Trương Tân chạm vào tên kia nhưng lại giống như đẩy ngã vậy.
"Mẹ nó chứ" Trương Tân vừa cười vừa bò dậy, hắn ra vẻ muốn nôn.
"A" đột nhiên người phụ nữ bên cạnh tên đáng đánh kia kêu thảm một tiếng: "Giết người"
Giết người? Trương Tân sửng sốt, chẳng qua cũng kinh ngạc phát hiện tên đáng đánh kia không biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh dao đâm vào ngực.