Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 971 : Thứ phải tới rồi sẽ tới

Ngày đăng: 11:35 19/04/20


Triệu Oánh có chút xấu hổ, nhưng ở dưới ánh trăng nàng nghĩ Dương Minh không thấy vẻ mặt của mình.



- Đến đâu ăn bây giờ?



Triệu Oánh nhỏ giọng nói.



- Em cũng không biết, chẳng qua nghe nói gần đây dịch tiêu chảy đang bùng phát, ăn bên ngoài không biết có vệ sinh hay không? Hay là như vậy đi, chúng ta đến siêu thị mau chút đồ rồi đến nhà chị nấu?



Triệu Oánh thấy Dương Minh nói cũng có lý, trong lòng lại thấy buồn cười. Không ăn linh tinh thì sao chứ? Còn nói nhiều như vậy làm gì, muốn người ta nấu lại còn kiếm lý do nữa. chẳng qua Triệu Oánh vẫn nói: "Cũng được, chẳng qua chị nấu mà không ngon thì đừng có mà chê đấy"



"Con người em ăn gì cũng được. Em ăn cả ở Thiên thượng nhân gian, ăn cả món ăn ở căn tin trường mà" Dương Minh cười ha hả mà nói. Triệu Oánh đã đồng ý, Dương Minh bây giờ rất vui vì hắn muốn có cơ hội ở một mình bên Triệu Oánh.



"Em đó, dẻo miệng quá đấy" Triệu Oánh nghe Dương Minh nói không khỏi dở khóc dở cười, nàng hơi giận mà nói: "Hồi cấp ba với miệng lưỡi này của em không biết gạt được bao cô gái rồi"



"Hắc hắc, Oánh tỷ có phải là một trong số đó không?" Dương Minh rất vô sỉ mà nói, dù sao da mặt hắn cũng dày mà.



Nghe Dương Minh nói vậy, trái tim Triệu Oánh run lên rồi hừ một tiếng: "Chị không dễ dàng mắc câu như vậy đâu"



"Không dễ chứ không phải không thể?" Dương Minh túm được sơ hở trong lời nói của Triệu Oánh.



"Đừng nói loạn, chị là cô giáo em đó" Triệu Oánh bị Dương Minh trêu như vậy nên hơi hoảng loạn.



"Cô giáo? Vậy ư?" Dương Minh giả vờ nhíu mày suy nghĩ.



Dương Minh nói như vậy làm Triệu Oánh không biết câu" vậy ư" của hắn có ý gì?



"Không đúng mà" Dương Minh đột nhiên hét lớn làm Triệu Oánh giật mình. Hắn đột nhiên kêu lên như vậy làm cho Triệu Oánh không nhịn được, tim chút nữa ngừng đập.



"Cái gì mà không đúng?" Triệu Oánh run lên mà hỏi.



"Chị bây giờ là bạn học của em mà" Dương Minh giả vờ sn mà nói: "Hai ta học trong một trường, chị chỉ có thể là chị em, sao có thể là cô giáo?"
Hai người cùng nhau đi đến khu bán hàng sinh hoạt. Dương Minh vừa nãy cảm thấy Triệu Oánh nói không rõ ràng nên lưu ý động tác của nàng. Thấy Triệu Oánh nhìn về phía khu bán đồ cho phái nữ, hắn liền hiểu ra. Triệu Oánh không phải mua băng vệ sinh đó chứ?



"Oánh tỷ, có phải chị muốn mua băng vệ sinh?" Dương Minh không thèm để ý mà hỏi, dù sao da mặt hắn cũng dày mà.



"Hả." Triệu Oánh giật mình, vô thức phủ nhận: "Không phải, không phải, chị chỉ muốn mua thuốc rửa mà thôi"



Triệu Oánh nói xong thì càng đỏ mặt hơn, lời này nàng chỉ vô ý nói ra mà thôi. Triệu Oánh cắn cắn môn trừng mắt nhìn Dương Minh mà nói: "Xấu quá"



"Em xấu gì chứ?" Dương Minh rất vô tội mà nói: "Em chỉ tùy tiện hỏi mà thôi. Ồ? Oánh tỷ, đây không phải loại băng vệ sinh mà em thấy trong nhà chị sao?"



Dương Minh chỉ vào một loại băng vệ sinh ở trên giá mà nói.



Triệu Oánh rất xấu hổ. Nghĩ đến chuyện trước kia nàng chỉ mong có một lỗ mà chui vào. Nàng vội vàng kéo Dương Minh rồi nhỏ giọng nói: "Em thật là không biết hay giả vờ không biết? Trước kia nói ra còn được, nhưng bây giờ em."



Triệu Oánh muốn nói: "Bây giờ em đã có bạn gái, chẳng lẽ không biết tác dụng thứ này sao?"



"Đây không phải là bông băng chứ?" Dương Minh ngẩn ra hỏi lại một câu.



"Được rồi" Triệu Oánh nhìn thấy Dương Minh có vẻ không phải là đóng kịch nên thôi. Bởi vì băng vệ sinh bông không thông dụng bằng mấy loại khác, Dương Minh không biết cũng không có gì ngạc nhiên.



"Cái gì mà được rồi?" Dương Minh lại hỏi tiếp: "Chẳng lẽ không phải?"



"Em đi mà hỏi Trần Mộng Nghiên, hỏi chị làm gì?" Triệu Oánh tức tối nói. Chẳng qua nàng lại nghĩ tới Vương Tiếu Yên. Băng vệ sinh bông này là do lần trước Vương Tiếu Yên đưa cho nàng. Bây giờ có lẽ Vương Tiếu Yên vẫn còn sử dụng loại này.



Nghĩ đến đây Triệu Oánh liền thở dài một tiếng. nàng dù như thế nào cũng không thể hiểu được tại sao Dương Minh và Vương Tiếu Yên lại đi cùng nhau? Hay là mình thật sự hiểu lầm hai người này?



"Dương Minh, em nói em và Vương Tiếu Yên là hàng xóm ở tiểu khu Hoa Thương sao?" Triệu Oánh rốt cuộc thiếu kiên nhẫn nên đành mở miệng hỏi.



Dương Minh giật mình. Thứ nên tới rốt cuộc đã tới. Mình nên trả lời như thế nào bây giờ? Dương Minh đúng là có chút đau đầu. Theo lý thuyết quan hệ giữa hắn và Vương Tiếu Yên không thể lộ ra ngoài, bởi vì quan hệ giữa hai người có chút đặc biệt. Hơn nữa quan hệ giữa hai người thì phần hợp tác chiếm phần hơn.