Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 118 : Thành Penzias

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


Sắc mặt quốc vương chợt trầm xuống, nhìn về phía phát ra tiếng nói, ánh mắt sắc bén như ưng, chằm chằm nhìn người nọ:

- Ô Lan Hùng, khanh có ý kiến gì?



Ô Lan Hùng bỗng nhiên kinh hãi, đã bao nhiêu năm rồi quốc vương không dùng loại ánh mắt này? Sống lưng lão đã cảm giác lạnh như băng, nhưng không thể để cho thế lực Lăng gia phát triển được, hắn tuyệt đối không cam tâm, đành phải kiên trì nói:

- Bệ hạ, Lăng công tử tuổi còn nhỏ… còn chưa đủ trưởng thành… bệ hạ trọng thưởng như vậy e rằng… e rằng có chút không ổn… không hợp với lễ pháp!



- Không hợp lễ pháp?

Lão quốc vương hừ một tiếng, mặt cười nhưng long thì không, nhìn Ô Lan Hùng, lạnh nhạt nói:

- Ô Lan Hùng, khanh ăn cơm nhiều năm như vậy đều bị chó tha cả rồi sao? Đế quốc có điều lễ pháp nào quy định phong tước cùng lãnh địa hạn chế tuổi sao?



- Thần… thần…

Ô Lan Hùng lập tức liếc mắt nhìn hướng thái tử cầu cứu, các quý tộc phía dưới càng không dám thở mạnh, hiện tại bọn họ đều nhìn ra, hôm nay có phải yến hội gì đâu, thực chất là tạo thế cho tên thiếu niên kia mà thôi.



Ánh mắt thái tử ánh lên vẻ lo lắng, hơi hơi cúi đầu, căn bản không nhìn Ô Lan Hùng đến một cái, trong lòng hắn đang mắng tên kia sao mà ngu xuẩn, không ngờ vì chút ích lợi gia tộc mình mà dám trái ý quốc vương trước mặt nhiều quý tộc như vậy, đây không phải chán sống còn gì?



Tuy trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không thể hoàn toàn vứt bỏ Ô Lan Hùng, dù sao gia tộc Ô Lan vẫn rất cường đại, sau này mình muốn kế thừa ngai vàng vẫn phải cần gia tộc như vậy ở phía sau ủng hộ, hôm nay nếu không cứu gia tộc Ô Lan thì không chỉ mỗi gia tộc này lạnh tâm!



- Phụ vương, con xin có ý kiến!



Thái tử bước từng bước về phía trước, thái độ kính cẩn nói.



- Ừm!

Sắc mặt quốc vương không đổi ừ một tiếng.



Thái tử nhìn lướt qua Lăng Tiêu sau đó bình tĩnh nói:

- Phụ vương, thị trấn Tạp Mai Long vốn thuộc địa phận quản hạt của Nhị đệ hơn nữa phát triển vững vàng, kinh tế phát đạt vả lại còn là một trong những thành trấn có thuế phú cao nhất đế quốc. Ngoài ra nó còn là đây là một thành trì chiến lược quân sự, chính trị trọng yếu không nên lấy làm đất phong cho quý tộc.


Địa phương thì đúng là địa phương tốt, chỉ cần ngươi có năng lực thì có thể được lợi rất nhiều!



- Thành Penzias, ha ha, thật sự là một nơi tốt!

Lão quốc vương vỗ vỗ miệng

- Vậy quyết định như thế! Sắc phong Lăng Tiêu làm Thế Tập Tử Tước, đất phong là thành Penzias! Tốt, tiếp theo là thời gian cho các khanh tha hồ ăn mừng!

Nói xong, thân thể hơi còng của lão quốc vương được một đám người tiền hô hậu ủng tiễn ra khỏi hành cung. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.



Thái tử đi tới trước mặt Lăng Tiêu ôn hòa cười nói:

- Lăng Tiêu tử tước, chúc mừng!



Lúc này trên mặt Ô Lan Hùng cũng không thể ko kềm nén ức chế, vẻ "chân thành" nói:

- Lăng Tiêu tử tước, không tồi, không tồi! Ha ha, Lăng gia hổ tử, thật là có tiền đồ, còn vị thành niên đã là quý tộc có lãnh địa, chúc mừng!



- Lão tặc, ngươi không cần làm bộ làm tịch!

Lăng Tiêu tươi cười thản nhiên, nhỏ giọng nói với Ô Lan Hùng.



Ô Lan Hùng biến sắc, tuy nhiên liền nhanh chóng bình tĩnh trở lại, lạnh lùng cười nói:

- Không biết sống chết, chờ lãnh địa của ngươi bị thú tộc chà đạp đi!



- Đó là chuyện của ta, không cần lão già ngươi lo lắng, còn sức thì lo tìm y sư cho đứa con của ngươi đi đi, miễn cho sau này……. Ha ha!

Lăng Tiêu nói xong mặt tươi cười quay sang Xuân Lan, Thu Nguyệt, không thèm quan tâm Ô Lan Hùng sắc mặt xanh mét:

- Đi, chúng ta về nhà!