Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 457 : Hóa ra là ngươi (1)

Ngày đăng: 03:02 20/04/20


Hắn và Lăng Tiêu cùng nhau đứng vào hàng ngũ thầy thuốc, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng chắc chắn. Có người không kìm nổi hạ giọng nói:

- Không có chút bản lĩnh nào cả mà cũng làm bộ làm tịch. Thật lãng phí thời gian quá.

Người bên cạnh đáp:

- Cũng không hẳn. Bệnh này Bạch lão cũng hết cách. Nếu hắn có thể trị khỏi thì quả là bậc thần y.

Có người lại bĩu môi:

- Có lẽ hắn ở nhân giới là thần y đó!

Thanh âm bọn họ nói chuyện tuy cực thấp nhưng những người trong phòng này là ai mà không nghe thấy? Cho dù là cô gái trẻ kia cũng không khỏi nhíu mày. Nàng không chỉ buồn bực vì Lăng Tiêu vô lễ mà còn không hài lòng vì Lăng Tiêu không hề có bản lĩnh gì lại châm chọc đám thầy thuốc.

Lúc này Ngô quản gia khẽ ho một tiếng, thản nhiên nói:

- Nếu chư vị không còn việc gì thì mời ra ngoài chờ, tiền thuốc tuyệt đối không thiếu.

Mấy người này bị đuổi, trên mặt có chút ngượng ngùng, thầm nghĩ nên tránh đi để khỏi xấu mặt. Bọn họ vừa xoay người chuẩn bị đi thì nghe người đàn bà Ngô gia bên kia cất giọng run rẩy hỏi:

- Tiên sinh, ý ngài có phải là có biện pháp không?

Đám người kia vừa hơi nhấc chân, đã nghe Lăng Tiêu bên kia đáp:

- Biện pháp thì có, nhưng... Cũng hơi khó!
- Tiên sinh đừng trách, lão phu lo quá sinh loạn, là lo quá sinh loạn thôi! Ha ha!

Lăng Tiêu cười thản nhiên, nói:

- Không sao. Phụ tử tình thâm, lo quá hóa loạn cũng là lẽ thường.

Trong lòng Lăng Tiêu thầm nghĩ may mắn. Với thực lực cảnh giới Phân Thần kỳ như Lăng Tiêu, bản thể và phân thân cùng dùng pháp bảo, đột nhiên xuất hiện, trong tình huống bất ngờ, tuyệt nhiên có thể giết được một gã vũ giả tiên thiên trung cấp!

Còn nếu chỉ dùng bản thể ứng chiến, không dùng pháp bảo, cho dù là chống lại vũ giả cảnh giới tiên thiên sơ cấp cũng có thể bảo đảm không thua, nhưng muốn giết đối phương, cũng có chút khó khăn!

Dù sao chỗ dựa lớn nhất của người tu chân chính là các loại pháp bảo trận pháp, cùng phù chú dụng cụ các loại hỗ trợ. Thục Sơn kiếm tu như Lăng Tiêu nhờ vào lực công kích hùng mạnh mà vang danh nhưng chống lại vũ giả cảnh giới tiên thiên cũng phải cố hết sức. Nhưng cũng cần phải nói, đây là do Lăng Tiêu cố ý che giấu thực lực. Dù sao hắn cũng không muốn đem tất cả những lá bài mình đang có trước mặt người khác. Nếu liều lĩnh để lại nổi phong ba thì tin chắc rằng sức phá hoại sẽ hết sức kinh người!

Tuy nhiên điều này chỉ xảy ra khi Lăng Tiêu bị ép tới bước đường cùng, khi đó không còn khả năng nào khác mới phải ra tay. Tuy nhiên khả năng để tình huống này phát sinh là rất nhỏ.

Lăng Tiêu luôn cảm thấy tu vi của mình nếu bỏ qua những thần thông của người tu chân thì đáng khen nhất chính là tinh thần lực khổng lồ và tâm cảnh vững vàng không người sánh bằng!

Cho nên, Ngô Anh dùng khí thế áp đảo Lăng Tiêu chẳng khác nào dùng sở đoản của mình đấu với sở trường của Lăng Tiêu. Nên chuyện bị Lăng Tiêu làm cho kinh hãi cũng là lẽ thường.