Ngạo Kiếm Lăng Vân
Chương 556 : Diệp Thiên
Ngày đăng: 03:04 20/04/20
- Thật sao?
Hoàng Phủ Nguyệt đang rúc trong lòng Lăng Tiêu ngạc nhiên vui mừng, ngẩng đầu hỏi.
- Đương nhiên, ta đã bao giờ lừa gạt các nàng chưa?
Hoàng Phủ Nguyệt bỗng cười xấu xa, hỏi:
- Nếu bọn tỷ muội cùng gả cho chàng, chẳng phải là chàng phải phân ra mấy phân thân mới được sao?
Câu trả lời của Lăng Tiêu khiến Hoàng Phủ Nguyệt lập tức "Ngu người" tại chỗ. Truyện Tiên Hiệp
- Chuyện đó có gì mà không được?
Ngón tay mềm mại trắng nõn của Hoàng Phủ Nguyệt không nhịn được dạo một vòng quanh hông Lăng Tiêu, sau đó lại vân vân vê vê, ngẩng đầu, vẻ mặt đau lòng nói:
- Đau không?
Lăng Tiêu không vận công chống cự tất nhiên sẽ có cảm giác đau, tuy nhiên lại cười lắc đầu:
- Không đau.
- Chàng nói bậy.
Hoàng Phủ Nguyệt bĩu môi:
- Nhất định rất đau, nếu không thì mắng thiếp hai câu được không? Nhưng mà lời chàng nói khiến người ta rất giận, người ta không nhịn được mà!
- Kỳ thực còn có một phương pháp!
Lăng Tiêu tiến tới bên tai Hoàng Phủ Nguyệt, không đợi hắn nói, Hoàng Phủ Nguyệt đã kêu lên:
- Thiếp không nghe, thiếp không nghe! Chàng đồ háo sắc, uổng công người ta còn cho chàng là chính nhân quân tử…
Xe ngựa sớm đã bị Lăng Tiêu hạ kết giới, nếu không lúc hai người liếc mắt đưa tình đã khiến cho đám đệ tử Thục Sơn choáng váng rồi, trong lòng họ, tông chủ từ trước tới giờ đều là một người thận trọng, người thanh niên thực lực mạnh mẽ!
- Thiên nhi, bằng thực lực trước mắt của ngươi muốn làm điều này thì rất khó khăn. Phải biết rằng, tùy tiện một gia tộc đỉnh cấp ai không có mấy cường giả đại viên mãn trấn thủ? Cho dù là một ít trung cấp gia tộc cũng đều có chí cường giả đại viên mãn, nhất thống Nam châu… khó khăn dữ dội!
Diệp Thiên mỉm cười lắc đầu, nói:
- Gia chủ, người cứ yên lòng, ta không phải người bình thường, từ lúc ra đời tới giờ ta đã phóng đại bao giờ chưa?
Diệp gia gia chủ lắc đầu, rồi lại gật đầu nói:
- Quả thật chưa từng có!
Diệp Thiên cười rộ lên:
- Còn không phải sao? Từ nay về sau, tất cả đều nghe ta an bài đi… được chứ?
Diệp gia gia chủ thoải mái cười rộ lên, nói:
- Ngươi chưởng quản Diệp gia ta tất nhiên là yên tâm, thực tế cho dù ngươi không nói, ta cũng sẽ tìm cơ hội chuyển giao quyền lợi cho ngươi! Ta cũng có thể bế quan tu luyện rồi!
Trên mặt Diệp Thiên là ý cười thản nhiên, cũng không có biểu tình kích động, nhẹ giọng nói:
- Gia chủ yên tâm, ta tuyệt đối sẽ khiến cho Diệp gia bước lên đỉnh mà mọi người không ai tưởng tượng được!
Trong lòng Diệp thiên nghĩ: Chờ ta làm ra vài món bảo vật, cái gì chó má đại viên mãn, Lăng Tiêu gì đó… các ngươi… ta đều muốn dẫm nát dưới chân!
Tương lai trong Thánh Vực này, chỉ có một vương giả chân chính ! Đó… chính là Diệp Thiên ta !
Mấy tháng sau, Diệp Thiên khiêu chiến vô số cường giả thanh niên trong các gia tộc tại Nam châu, bắt đầu nổi danh Nam châu, đồng thời cũng nói, sớm muộn gì cũng muốn chiến một trận với Lăng Tiêu!
Mà đối với chuyện này, Thục Sơn phái không hề lo lắng, sau khi hủy bỏ hợp tác với Diệp gia, lập tức tiến tới một hồi gay cấn.
Diệp Thiên tuyên bố, Thục Sơn phái nếu còn khư khư cố chấp sẽ có hậu quả nghiêm trọng.
Lăng Tiêu đang giao lưu cùng với một vài đại sư về truyền tống trận, sau khi nghe được tin tức này chỉ thản nhiên cười, không tỏ thái độ.