Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 562 : Quyết tâm

Ngày đăng: 03:04 20/04/20


Thánh Vực, hậu sơn Thục Sơn phái, chim hót líu lo, như chốn bồng lai tiên cảnh. Truyền tống trận của Thục Sơn phái được xây dựng ở đây. Lúc này, trên bề mặt có đường kính hơn năm mươi thước của truyền tống trận, năng lượng bỗng nhiên chuyển động nhanh hơn, đồng thời còn có ánh sáng lờ mờ từ truyền tống trận phát ra. Vầng sáng này đẹp mê người, có cảm giác làm người ta chìm vào mộng ảo.



Người trông coi truyền tống trận sớm đã nhanh chóng chạy đi báo cáo. Lúc này Lăng Tiêu cũng chỉ mới rời khỏi được hơn hai canh giờ thôi! Hoàng Phủ Nguyệt, Diệp Tử và đám người Tương Vân Sơn, Vương Chân nghe báo vội vàng đi tới.



Lúc này, hào quang từ truyền tống trận tỏa ra đã hoàn toàn chói sáng, giống như hào quang rực sáng lúc trước khi Lăng Tiêu rời đi!



Vẻ mặt tất cả mọi người đều kích động. Đột nhiên, hào quang bừng sáng lên một chút. Mọi người bị chói không khỏi hơi nháy mắt. Ngay sau đó, ai cũng ngạc nhiên vui mừng thấy, trên truyền tống trận xuất hiện năm bóng người!



Đợi hào quang tan hết, hiện ra bốn người Tống Minh Nguyệt, Isa, Tô Tuyết và Phong Linh. Trong mắt bốn người vẫn còn chút lưu luyến chốn nhân gian. Họ chớp đôi mắt xinh đẹp, trong mắt mang theo mấy phần mơ màng. Sau đó ánh mắt rơi xuống đám người Hoàng Phủ Nguyệt, song phương đều hô lên mừng rỡ, sau đó chạy khỏi truyền tống trận, ôm chầm lấy nhau!



Khóe miệng Lăng Tiêu nổi lên nụ cười thản nhiên, tuy rằng vô cùng mỏi mệt, nhưng trong lòng lại phi thường vui vẻ. Người sống trên đời chẳng phải nên như thế này sao?



Đám người Lam Thiên Mai, Lam Hải, Lục Hải và Tương Vân Sơn đi tới bên cạnh Lăng Tiêu. So với việc tông chủ mang về mấy cô gái xinh đẹp quốc sắc thiên hương, bọn họ càng quan tâm đến sức khỏe của Lăng Tiêu hơn!



- Tông chủ, sao rồi?

Lam Hải trầm giọng hỏi.



Vẻ mặt những người khác cũng đầy ân cần. Tương Vân Sơn nhìn bộ dáng Lăng Tiêu, sau đó nói:

- Xem ra không có vấn đề gì cả! Chuyện tông chủ giáng lâm thật sự là rất thành công! Chỉ có chút chuyện ngoài dự đoán của chúng ta. Hơn nữa, còn có một việc, chúng ta dùng thủy tinh cầu, không ngờ tra không được tung tích tông chủ! Thật không biết Âu Dương gia năm đó như thế nào mà có thể thấy tung tích của tông chủ ở nhân giới.



Lăng Tiêu hơi nhăn mày lại, lại là Âu Dương gia, trong lòng thầm nghĩ: "Cũng khó trách, trong một thế lực đỉnh cao thể nào chẳng có bí mật gì đó!!!" Lại nghĩ: "Để khi rảnh rỗi sẽ đến Âu Dương gia một chuyến. Dù sao, năm đó khi mình còn ở nhân giới, Âu Dương gia luôn chú ý đến mình." Đến sau này thậm chí còn vì mỗi Lăng Tiêu mà đã một lần mở ra cánh cửa Thánh Vực!
- Đúng vậy, chúng muội không thể để cho người khác xem thường.



Trên khuôn mặt hờ hững của Phong Linh cũng hiện ra một chút đỏ ửng, ra sức gật gật đầu.



Lăng Tiêu nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Nguyệt. Hoàng Phủ Nguyệt lúc này nhìn ba nàng nói:

- Phu quân nói, ngày mọi người ở nhân giới vừa tề tựu sẽ là ngày đại hôn của chúng ta!



Trên mặt ba nàng hiện ra một chút thần thái kích động. Tuy nhiên tất cả đều lắc lắc đầu. Isa khẽ cắn môi dưới, nói:

- Tỷ tỷ không cần dụ dỗ chúng muội. Hôm nay thấy ánh mắt cái cô con gái Ngô gia gia chủ kia nhìn ca ca không bình thường chút nào. Hơn nữa nghe nói cảnh giới của nàng là Kiếm Thần! Tuổi không hề khác biệt với chúng muội, thậm chí so với chúng muội còn nhỏ hơn. Isa cảm thấy có chút tự ti.



Phong Linh gật gật đầu, thản nhiên nói:

- Đúng vậy, không đạt tới cảnh giới như nàng ấy, muội sẽ không xuất quan!



Lúc này, Thượng Quan Vũ Đồng từ bên ngoài bưng một khay điểm tâm do chính tay nàng làm bước vào, nhón hai ngón tay ngọc bốc lên một khối, vẻ mặt yêu thương đút cho Lăng Tiêu, sau đó cười nói:

- Kỳ thật tỷ cũng hiểu được tâm trạng các muội. Như vậy cũng tốt. Lăng Tiêu, huynh không nên khư khư vì một lời hứa với chúng muội mà quyết định như thế. Muội cảm thấy, tựa như như bây giờ cũng rất tốt! Chờ khi nào Thục Sơn phái chúng ta chân chính đứng vững trong Thánh Vực, chân chính trở thành danh môn đại phái! Khi đó... chúng ta mới tổ chức một lễ đại hôn thật là náo nhiệt! Còn nhiệm vụ của chúng ta lúc này, là tận lực phát triển Thục Sơn phái! Là nâng cao thực lực của chính mình! Muội có muốn nói thêm gì không, Hoàng Phủ muội muội?



Hoàng Phủ Nguyệt không khỏi phúng mang trợn má, tức giận nói:

- Tỷ nói hết rồi, muội còn có thể nói cái gì đây?