Ngạo Kiếm Lăng Vân
Chương 598 : Người khác nhau, nhân tính cũng khác nhau (P1)
Ngày đăng: 03:05 20/04/20
Lăng Tiêu khẽ mỉm cười, ôm quyền nói:
- Xin ra mắt Thường gia tiền bối! Nếu có cơ hội, Lăng Tiêu nhất định sẽ tới làm phiền.
Thường Vạn Lý liên tục khoát tay, làm những bím tóc nhỏ trên đầu vung vẩy loạn xạ:
- Lăng Tông Chủ là nhất đại tông sư, ngàn vạn lần đừng khách khí với ta. Nói ra cũng thật xấu hổ, giang sơn rộng lớn lại có người tài xuất hiện, Lăng Tông Chủ tư chất kinh người sợ rằng trong Thánh Vực cũng không còn có mấy ai dám nhận sự khách khí của ngài nữa rồi!
Lăng Tiêu khiêm tốn cười nói:
- Ngài quá khen, ta chỉ là có vận khí tốt mà thôi.
- Ha ha, Thanh niên phải có nhuệ khí của thanh niên!
Thường Vạn Lý cười lớn nói:
- Sau này phải đến nhé, Lăng Tông Chủ, sau này còn gặp lại!
Thường Vạn Lý nói xong cũng không thèm liếc mắt nhìn mười người còn lại, cơ thể lão hóa thành một luồng khói xanh biến mất giữa không trung.
Lúc này hơn mười người còn lại cũng đưa mắt nhìn nhau, cũng xóa tan ý niệm muốn tiến lên đoạt bảo kiếm trong đầu. Trước tiên chưa nói đến chuyện mười người này không phải là một đội, ngay cả tư tưởng cũng không được thống nhất. Đã có một Tương Thiên Phương là ví dụ sống động trước mặt nên những người này cũng không đám khinh suất.
Nhưng nếu cứ như vậy mà bỏ đi thì bọn họ cũng có chút không cam lòng. Nghe thấy người này chính là tên thanh niên luyện đan tông sư ở Nam Châu, là tông chủ một phái Lăng Tiêu danh tiếng vang dội từ một trăm năm trước, đã làm cho tâm tư của vài người trở nên lung lay. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Vài người dùng vẻ mặt ôn hòa chào hỏi Lăng Tiêu, sau đó một người trong đám nói:
- Nghe nói phương pháp luyện đan của Lăng Tông Chủ là thiên hạ vô song, ngày hôm nay gặp mặt cũng coi như là có duyên. Tại hạ cả gan xin Lăng Tông Chủ vài viên đan dược, chẳng biết Lăng Tông Chủ có bằng lòng không?
Người này vừa nói xong, thì một người bên cạnh lại nói:
- Lăng Tông Chủ rất tốt bụng, tất nhiên sẽ không nỡ từ chối. Tuy ta không phải là người có thực lực mạnh nhất ở Nam Châu, nhưng sẽ tin Lăng Tông Chủ không bỏ qua cơ hội cùng kết giao bằng hữu với chúng ta.
Hơn nữa thực lực của những người này đều không kém nhau là mấy, mấy người cùng tấn công một người, lại trong tình huống không kịp chuẩn bị, trong nháy mắt chém chết một người cũng là chuyện thường.
Mà quan trọng hơn chính là người trung niên bị giết cũng không ngờ tới người bạn tri kỷ lại ra tay với hắn, điều này thậm chí còn làm hắn sinh ra cảm giác chết không nhắm mắt.
Tuy thần hồn của hắn nhỏ yếu, những người bình thường có cơ thể cường tráng không thể tới gần được, nhưng đừng nói đến những người võ giả đã tu luyện đến đỉnh cao.
Vừa rồi vẫn còn lại sáu người, chỉ trong nháy mắt chỉ còn năm người.
Ngay khi mọi người bình tĩnh trở lại, người đàn ông có vẻ mặt ngăm đen chất phác đột nhiên đâm ra một kiếm với kiếm ý kinh người. Một tiếng phụp vang lên, kiếm đâm vào sườn trái người bạn tốt vừa mới giết chết người trung niên rồi thuận theo xương sườn đâm thẳng vào trái tim.
- Ngay cả bằng hữu ngươi cũng hạ thủ được, loại người như ngươi lưu lại làm gì?
Hán tử da đen có vẻ mặt hiền hậu nói.
Vì vậy chỉ còn lại bốn người.
Bốn người này đều chậm rãi tản ra, mỗi người đều phải đề phòng đối phương, sau đó nhìn về phía Lăng Tiêu. Một người trong số đó nói với Lăng Tiêu:
- Đã đến lúc Lăng Tông Chủ nên thực hiện lời hứa của mình rồi! Lăng Tông Chủ là nhất đại tôn sư, chắc chắn sẽ giữ chữ tín.
Lăng Tiêu quả thật đã có chút sợ ngây người, chỉ là vài viên đan dược mà thôi, những người này...Đều là những cường giả chân chính trong Nam Châu!
Trên đời này cái khó có thể nhìn rõ nhất chính là nhân tâm!
Tu vi Lăng Tiêu đã đạt đến cảnh giới này, cũng rất khó tiếp thu rất nhiều ý kiến. Ví dụ như một người tu chân giả cường đại thì tâm cảnh của hắn cũng đã vô cùng vững chắc, cho nên hắn nhất định là một cao nhân cách biệt với thế giới bên ngoài.
Những ý nghĩ này rõ ràng là sai lầm, tâm như đá, cũng có thể là tâm cứng như sắt, không bị bất kỳ nhân tố bên ngoài nào quấy nhiễu, cũng có thể là một loại công pháp bảo vệ sự ổn định của đạo tâm.
Điều này căn bản không có bất kỳ mối quan hệ nào với bản chất thiện ác của chính con người. Ai nói là kẻ xấu sẽ không lĩnh ngộ được thiên địa pháp tắc chứ?