Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 96 : Đại tế ti thú tộc

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


Toàn bộ trên đường lộ của thị trấn Tạp Mai Long trừ Phòng vệ quân và người thú ra, gần như không có người nào khác. Tiếng gào thét, tiếng chém giết của người thú rõ ràng cho thấy người thú tấn công vào thành thị có ưu thế hơn so với Phòng vệ quân. Tố chất thân thể của chúng là điều quyết định chiếm lợi thế hơn trong đối kháng. Khi cấm vệ quân đánh giáp lá cà bình thường phải trả giá hai sinh mạng của binh sĩ mới có thể đổi lấy một mạng người thú!



Trên đường lộ, máu tươi nhiễm đỏ rất nhiều chỗ, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập trong không khí, càng kích thích thần kinh đang hưng phấn của bọn người thú đó. Chúng gầm rú điên cuồng, ào tới các gian hàng đang đóng kín cửa trong thị trấn Tạp Mai Long. Các cánh cửa rất dày nặng đó ở trong mắt người thú quả thực giống như là để trang trí; rất nhiều cửa hàng bị cướp sạch.



Dân chúng trong thị trấn chỉ có thể trốn ở trong nhà, run sợ nhìn qua khe cửa cảnh người thú điên cuồng tàn sát bừa bãi ở bên ngoài. Bọn họ không biết vì sao bọn ác ma bộ dáng khủng khiếp đó lại dễ dàng đánh vào tới đây được!



Rốt cục, trong thị trấn Tạp Mai Long đầu tiên có một kẻ mạo hiểm không kìm nổi. Hắn cầm trong tay một thanh thiết kiếm rất nặng, thét lên một tiếng điên cuồng phóng vọt ra ngoài, lớn tiếng quát:

- Mẹ nó, đừng giả chết nữa! Nếu không ra, đám dã thú này giết sạch phòng vệ quân rồi sẽ giết tới chúng ta!... Vù!

Kẻ mạo hiểm trẻ tuổi này nói còn chưa xong, một cây lang nha bổng thật lớn cỡ bằng cái đầu của hắn, thoáng cái đập nát vụn cái đầu của hắn. Tên người sói cầm lang nha bổng kia dáng người thật to lớn há to miệng như cái bồn máu, trên mặt lộ ra vẻ cười châm biếm, thè cái lưỡi thật dài màu đỏ tươi liếm liếm trên lang nha bổng trông bộ dáng vô cùng thích thú.



- A!



Mặc dù có bị dọa cho hoảng sợ, nhưng gần như tất cả kẻ mạo hiểm và lính đánh thuê, cùng với những cư dân có tâm huyết trong thị trấn Tạp Mai Long nghe và chứng kiến tận mắt cảnh đó, rốt cuộc đều không nhịn nổi: sợ hãi tới cực hạn thì đó là điên cuồng!



Bọn người thú hoảng sợ phát hiện ra: người trong thị trấn chẳng những không phải càng đánh càng ít, ngược lại có khuynh hướng càng ngày càng nhiều thêm.

Lúc này mặt đất lại rung động, mấy con Chiến Tranh Cự Tượng Komodo theo cửa thành đã mở toang, từng con một hiên ngang tiến vào, nhưng lúc này, nhiệm vụ của chúng không phải là đả thương người, mà là... vận chuyển!



Đúng vậy, số lượng của cải cướp bóc được quá nhiều, cần phải dùng Chiến Tranh Cự Tượng Komodo vận chuyển đi!



Con Chiến Tranh Cự Tượng sau cùng ngừng lại ở cửa thành, cũng không theo vào, nhưng điều khiến cho người ta không khỏi lấy làm kỳ lạ chính là trên lưng cự tượng không ngờ còn lắp đặt một cái kiệu thật lộng lẫy!



Một nữ nhân dáng người vô cùng xinh đẹp, từ trên kiệu bước ra, dường như bóng đêm ở chung quanh đều vì sự hiện diện của nàng mà bừng sáng!


Phan Ân thần sắc chợt nghiêm lại, hai hàng lông mày kiếm vừa đen vừa rậm chợt nhíu lại, trầm giọng nói:

- Đại nhân, nơi này... phải giao cho ngài rồi!



- A... Phan thống lĩnh, ngươi... ngươi muốn... ngươi muốn...

Trưởng trấn Lôi Minh lấy tay chỉ vào Phan Ân, trên mặt vì quá kích động mà nổi lên hai quầng đỏ bừng nói lắp bắp.



- Trưởng trấn Lôi Minh, ngài nghĩ cái gì thế, xảy ra chuyện lớn như vậy, Phan Ân ta như thế nào có thể chạy trốn? Người đâu...

Nói xong phân phó tiếp:

- Mặc khôi giáp cho ta! Lão tử dù có chết trên chiến trường... Cũng không thể trơ mắt nhìn thị trấn Tạp Mai Long rơi vào tay giặc! Cổ Đồng, con mẹ nó đừng để cho ta nhìn thấy ngươi! Nếu không... Lão tử thế nào cũng nghiền nát ngươi thành bột phấn!



Lúc này Phan Ân còn chưa biết, hắn quả thật vĩnh viễn không thấy được Cổ Đồng, xác thực mà nói là Cổ Đồng vĩnh viễn cũng không thấy được hắn!



Bên trong khách sạn Huy Hoàng, Tiêu Lâm sắc mặt bi tráng đứng ở hàng đầu trước hơn hai trăm giáo sư, gầm lên giận dữ:

- Bọn nhỏ! Cơ hội sáng tạo lịch sử đã tới! Làm anh hùng hay là cẩu hùng, các ngươi tự mình lựa chọn, muốn làm anh hùng... theo sát ta... Xung phong!



- Xung phong!



- Xung phong!



- Xung phong!