Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 98 : Nam Phương Vương

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


Toàn bộ Chiến Tranh Cự Tượng của người thú chạy thoát, cùng biến mất với Chiến Tranh Cự Tượng là bọn người thú tinh nhuệ của Tộc người thú! Còn lại trên mặt đất ngổn ngang đầy thi thể, đại đa số đều là người thú có thực lực bình thường.



Lý Võ Thông cưỡi một con chiến mã toàn thân đen nhánh, trên đầu đội khôi giáp và mặt nạ, không thấy rõ mặt mũi ra sao.

Ông biết, lúc này chính mình đã bị đánh bại rồi! Bại thật thê thảm!



Thoạt nhìn người thú lưu lại hơn hai ngàn thi thể, nhưng sâu trong lòng Lý Võ Thông hiểu rất rõ tập tính của người thú: Tộc người thú lợi dụng phương thức này đúng là để làm giảm áp lực của bộ tộc!



Chúng chỉ chừa lại chiến sĩ tinh nhuệ! Còn bọn người thú sức chiến đấu không đủ hùng mạnh, toàn bộ đều thông qua phương thức này để chết bớt đi! Tộc người thú đã tính toán thật hoàn hảo! Có thể nói: Đại Tế Ti thần bí của Tộc người thú kia vừa rất hùng mạnh, vừa là một nữ nhân có chỉ số thông minh khá cao!



Đúng vậy, Lý Võ Thông cũng biết nữ nhân đó, tuy nhiên, ông tuyệt đối không cho rằng nàng là nhân loại!



Cho tới bây giờ vẫn không cho là như vậy!



Một nhân loại làm sao có thể trà trộn vào giữa bộ tộc người thú, mà còn trở thành đại chủ tế còn mạnh hơn so với tộc trưởng của người thú, điều đó chắc hẳn mọi người đều nghĩ như vậy.



Phía sau tấm mặt nạ, sắc mặt của Lý Võ Thông có chút khó coi, ông biết lần này mình bị đại ca đâm một nhát sau lưng. May mà ông có tay trong ở thị trấn Tạp Mai Long, bằng không lần này mình không chết ắt cũng phải trầy da tróc vảy. Ít nhất quyền lợi phòng vệ ở thị trấn Tạp Mai Long này nhất định phải bị Thái tử thu về.



Nhìn mặt đất cả trong và ngoài thành ngổn ngang đầy thi thể người thú, Lý Võ Thông chợt mỉm cười, giơ tay vẫy tên cận vệ tới gần, nhỏ giọng phân phó vài câu. Thế là một lát sau, trong mọi ngóc ngách đường to hẽm nhỏ trong thị trấn đều truyền lại một tin tức: Nam Phương Vương vĩ đại, Nhị vương tử điện hạ tôn quý, muốn đích thân ủy lạo các anh hùng của đêm nay!



Nghe nghe tới... các anh hùng! Đó là một danh hiệu hấp dẫn người ta đến cỡ nào chứ! Đến ngay cả những phòng vệ quân kia thường ngày kiêu ngạo coi trời bằng vung cũng đều không kìm nổi nét vui mừng lộ rõ trên mặt, trên người còn mang những vết thương cũng không còn

cảm giác đau đớn! Nhị vương tử điện hạ đích thân ủy lạo bọn họ, hơn nữa xưng hô bọn họ là anh hùng. Trời ạ... Là một người quân nhân, còn có gì vinh dự hơn so với điều này nữa chứ?



Còn kẻ mạo hiểm và lính đánh thuê, cùng với các thanh niên nhiệt huyết trong thị trấn: tất cả đều như ngây dại! Thậm chí bọn họ hoài nghi chính mình là đang mơ hay tỉnh. Các hán tử này vừa rồi trong chiến đấu kiên cường như sắt đá không đổ một giọt lệ, lúc này lại có rất nhiều tiếng khóc rống nổi lên!


- Quốc vương bệ hạ vạn tuế, Nam Phương Vương vạn tuế!



- Nam Phương Vương! Nam Phương Vương! Nam Phương Vương!

Cuối cùng, trong miệng của mấy nghìn người tại hiện trường chỉ còn lại có một cái tên Nam Phương Vương. Kể cả gần cả ngàn học viên của Học viện Đế quốc kia, trong mắt bọn họ chứa đầy vẻ cuồng nhiệt, lớn tiếng reo hò. Tiếng reo hò thật lớn như tiếng gầm thét của sóng thần, vang vọng khắp bầu trời của thị trấn Tạp Mai Long!



Trên gương mặt của Lý Võ Thông dưới mặt nạ kỵ sĩ lộ ra nụ cười thỏa mãn.



Tâm tình của Lý Thiên Lạc vẫn luôn thắc thỏm lo âu rốt cục nhẹ nhõm, phụ thân vẫn đúng là phụ thân, tung ra chiêu này thật cao minh!



Đối mặt với nhân khí tăng vọt của Nhị vương tử Lý Võ Thông, có nhiều người xen lẫn trong đám đông cùng một lúc đều biến sắc mặt!



Còn trong lòng Lăng Tiêu thì thầm kinh hãi: Tính tình của thái tử điện hạ ra sao thì mình không biết, nhưng Nam Phương Vương điện hạ này, với chiêu thức đêm nay, quả thực là cao minh tới cực điểm!



Hôm nay ông ta đã trói buộc tất cả học viên quý tộc lên trên chiếc chiến xa của đế quốc, dùng cái danh hiệu anh hùng và một cơ hội ghi tên vào sử sách, liền lung lạc được mọi người!



Đúng vậy, đây là lần đầu tiên từ mấy trăm năm nay, nhân loại giao chiến đại quy mô với thú tộc, hơn nữa, còn đánh lùi cuộc tiến công của chúng!



Còn như tổn thất một chút tài vật kia... so với trận thắng lớn chưa từng có trong lịch sử của đế quốc, thì còn vấn đề gì để nói chứ?



Lăng Tiêu không khỏi có chút cảnh giác nhìn Lý Thiên Lạc đang hưng phấn bên cạnh mình, trong lòng thầm hạ quyết định: Về sau phải giữ khoảng cách với người này!