Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 10 : Ta không tiện bằng ngươi

Ngày đăng: 02:55 22/04/20


Sau khi Sở Dương ăn Kim Huyết Huyền Sâm, hắn còn tiếp tục mò xuống đáy vực. Dù sao thì túi mật của Thất Thải Kim Quan Xà cũng là thứ vô cùng hiếm thấy, dùng để giải độc rất tốt. Nếu cứ lãng phí như thế thì cũng thật không hay.



Sau khi xử lý hết tất cả mọi thứ, hắn đi loanh quanh một vòng rồi trở về.



Nhưng thật không ngờ là lại thấy hai người đang đứng ở trước Tử Trúc Viên, mà trong đó có một người còn nói năng lỗ mãng, cố tình làm nhục sư phụ mình! Trong cơn giận dữ, hắn lạnh lùng phản kích.



Người này vừa báo tên ra, hắn chỉ biết hắn chính là nhi tử duy nhất của chủ nhân Tỏa Vân Phong- Lý Kính Tùng. Sở Dương phản kích cũng rất đúng mực, mày chửi sư phụ của ông, ông mang cha mày ra mà chửi!



Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, Sở Dương đều không bao giờ chịu thiệt thòi trước bất kỳ ai.



- Mày là thằng nào?



Sắc mặt thiếu niên bạch y Lý Kiếm Ngân trầm xuống.



Sở Dương cười trào phúng, cứ như thế mà lẳng lặng nhìn hắn, ánh mắt có chút quái dị.



Ban nãy hắn đã nói là "sư tôn ta...", tức là đã nói rõ thân phận của mình rồi, vậy mà không ngờ cái tên Lý Kiếm Ngân này lại còn đi hỏi một câu như thế. Rõ ràng là hắn đã bị khí thế của mình chấn nhiếp, trong tâm đã thấy run rồi. Vấn đề như thế, dù có đáp cũng chẳng có ý nghĩa gì.



Một kẻ như vậy cũng không đáng để mình coi trọng!



Nhưng đồng thời trong lòng hắn cũng âm thầm để ý, dưới cơn giận dữ mà kiếm khí trong tâm trỗi dậy, rồi biểu hiện ra một cách vô thức. Loại tình huống này về sau quyết không để cho nó xảy ra nữa..



Kiếp trước, sau khi tông môn bị diệt, Sở Dương đã rời khỏi Thiên Ngoại Lâu đi lưu lạc nơi chân trời góc bể. Tính cách của hắn vốn đã có chút quái gở, sau khi gặp phải đại biến này thì lại càng trở nên kiệt ngạo bất tuân.



Trừ tu luyện kiếm pháp ra, Sở Dương cũng ít khi để ý đến thế sự bên ngoài. Kinh nghiệm suốt đời hắn gặp phải, kể ra thì cũng chẳng có gì đáng nói, mà hắn cũng rất ít khi nói chuyện cùng người khác. Một lời không hợp lập tức rút kiếm chém giết là chuyện bình thường. Cứ như vậy, dần dần đã làm tính cách của hắn giống như một thanh lợi kiếm phong nhuệ mà cao ngạo!



Hắc y như mực, trường kiếm như tuyết tung hoành thiên hạ, không ai dám đỡ!



Đây là Sở Dương kiếp trước. Nhưng sau khi sống lại, tâm tính hắn đã biến hóa rất lớn. Hắn cho rằng, mình tuyệt đối sẽ không đi con đường giống kiếp trước nữa...



Hơn nữa mọi thứ đã có thể đền bù, tất cả tiếc nuối đều lặp lại một lần nữa. Sở Dương bây giờ cũng giống như bài thơ sau:



Gió Xuân Thích Ý Ngựa Chạy Nhanh



Người gặp chuyện vui tinh thần sảng



Thi hứng dâng cao khoe tráng chí



Sách vở mừng điên gấp vội vàng!



(Dịch thơ: Zeroman)
Bị người vũ nhục ngay trước mặt người phụ nữ mình yêu, Lý Kiếm Ngân làm sao mà không phát điên cho được?



- Thôi! Không cần đấu đâu, ta thừa nhận...



Sở Dương nói nghiêm túc:



- Ta không tiện bằng ngươi.



Ngay sau đó hắn lại bỏ vào thêm một câu:



- Cái đó... thực sự là không bằng ngươi mà...



Ô Thiên Thiến lúc này cũng không nhịn được nữa mà cười lên thành tiếng. Nhưng vừa cười nàng đã thấy không ổn, hai người này vốn đã đối chọi gay gắt, nàng cười chẳng phải là đổ thêm dầu vào lửa sao?



Không khỏi thè lưỡi mà lấy tay bịt miệng lại, đôi mắt khẽ xoay chuyển.



Lý Kiếm Ngân lại càng cuồng nộ, chửi ầm lên:



- Hỗn đản...



Sở Dương cũng không bỏ qua:



- Hỗn đản mắng ai à?



- Hỗn đản chửi...



Lý Kiếm Ngân nói được nửa câu thì chợt tỉnh ngộ. Thẹn quá, hắn hét lớn lên một tiếng:



- Ta giết ngươi!



Nói xong liền cầm kiếm xông thẳng tới.



Sở Dương liên tục lui về phía sau, ra vẻ kinh hoàng kêu lên:



- Ngươi điên rồi, giữa ban ngày ban mặt mà dám cầm kiếm chém giết đồng môn à?



Nhưng cũng tại lúc lui về phía sau cũng nhìn tình thế, thầm gia sức tại dưới bàn chân, một đoàn chân nguyên xuất ra từ huyệt dũng tuyền, chỉ trong nháy mắt liền nhập vào lòng đất. Tiểu tử, ngươi lỗ mãng khinh địch như vậy, để xem lão tử chơi xỏ chết ngươi...



Đối phó với một kẻ như vậy, Sở Dương làm gì mà phải bộc lộ thực lực bản thân? Tùy tùy tiện tiện cũng có thể đùa chết hắn rồi...