Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 9 : Cửu Kiếp chi tổng cương tâm pháp!

Ngày đăng: 02:55 22/04/20


Bên trong Kim Huyết Huyền Sâm chính là dịch sâm, tuổi của sâm càng lớn thì càng có nhiều dịch, hiệu quả càng tốt. Cũng chỉ có dịch sâm này là thứ tốt có hiệu lực chân chính. Nếu như đào bới một cách thiếu hiểu biết, một khi sơ ý để nó bị xước một chút da, vậy dịch sâm bên trong sẽ trong nháy mắt chảy ra hết, đến lúc đó cho dù có nuốt cả củ sâm này vào bụng thì cũng chỉ như là ăn một khối rễ cây bình thường thôi.



Sở Dương đứng trên thạch bích điều chỉnh hô hấp cho bình tĩnh trở lại, hắn đem Kim Huyết Huyền Sâm bỏ vào trong miệng, dùng răng nhẹ nhàng cắn đứt lớp biểu bì. Trong nhất thời, một dòng dịch thể thanh mát mang theo cảm giác cay cay tràn vào miệng. Chất lỏng này có màu hoàng kim, tỏa ra ánh sáng lập lòe.



Danh tự của Kim Huyết Huyền Sâm chính là bắt nguồn từ đây. Thứ này chính là kim huyết!



Dịch sâm vừa vào trong cơ thể liền tự động chầm chậm chảy khắp kinh mạch toàn thân. Ngay lúc này, kiếm hồn trong đan điền hắn đột nhiên truyền ra một cảm giác hưng phấn, nó bắt đầu mạch mẽ xao động mà hóa thành một đạo thiểm điện, không ngờ lao hẳn ra khỏi đan điền nhanh chóng đi ra đón đâu, còn truyền ra một cảm giác mừng rỡ...



Dịch sâm còn chưa kịp bị kinh mạch hấp thu đã hóa thành một đạo lưu quang, toàn bộ đều bị Cửu Kiếp Kiếm hút sạch!



Sở Dương không ngờ lại cảm giác được Cửu Kiếp Kiếm tựa hồ vừa truyền ra một tiếng thỏa mãn "ợ..." một cái sau khi được ăn no, nó lúc này mới chậm rãi trở về đan điền. Hành động này làm người ta cảm giác như đây là nó đang đi tản bộ sau khi vừa được đánh chén no nê, rung đùi đắc ý, trông rất điệu bộ.



Tuy còn đang ở trên vách núi, nhưng Sở Dương cũng vẫn phải bật cười. Cái tên này cũng nhân tính hóa quá nhỉ?



Lập tức, kim quang chợt lóe lên trên thân kiếm ảm đạm, lúc này nó rõ ràng đã sáng hơn rất nhiều so với lần trước. Hào quang này lập tức liền biến mất, từ chỗ chuôi của cây kiếm hư huyễn kia chay ra một đạo khí lưu lạnh lẽo màu ám kim sắc, chỉ trong sát na liền tiến vào trong kinh mạch toàn thân Sở Dương. Sở Dương lúc này thì trợn mắt mà nhìn kim quang lóe lên bên ngoài da thịt mình, sau đó biến mất, kinh mạch toàn thân phồng lên như con cóc, sau đó lại co lại, rồi lại tiếp tục phồng lên lần nữa...



Hắn lúc này giống như một quả bóng, bị người thổ cho một ngụm, rồi nhả khí ra, rồi lại vị thổi một ngụm...



Liên tục chín lần như vậy, cảm giác này cuối cùng cũng qua đi.



Dược lực của dịch sâm Kim Huyết Huyền Sâm sau khi thông qua Cửu Kiếp Kiếm cải tạo rốt cục cũng triệt để dung hợp vào trong kinh mạch...



Sở Dương có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, tuy công lực của mình không gia tăng, nhưng khi vận hành thì tốc độ lại nhanh hơn rất nhiều, mà trong kinh mạch của mình cũng có một tầng hào quang mềm dẻo màu kim sắc đang chậm rãi dung nhập vào trong kinh mạch...



Vận động kinh mạch thử một chút, hắn cảm giác được kinh mạch của mình bây giờ đã cực kỳ mềm dẻo cùng đàn hồi, cứ giống như quả bóng cao su đánh mãi không hỏng. Lúc này Sở Dương đã mừng như điên!
Người thiếu niên cười lỗ mãng, nhưng cũng hạ giọng xuống nói:



- Vị Mạnh sư thúc này, nghe nói dù có người cưỡi trên đầu hắn thì hắn cũng không giận đâu... Hạng người thiếu can đảm như vậy, vi huynh thật sự là nghĩ không ra năm đó hắn làm cách nào mà lại có thể lọt được vào hàng mười đại đệ tử chứ!



Người thiếu nữ nghe thế lại càng hoảng sợ, vội vàng nói:



- Lý sư huynh, trước khi đến đây phụ thân đã dặn dò như thế nào? Người đã bảo khi chúng ta nói chuyện phải cẩn thận vạn phần, làm sao mà huynh lại...



Nàng còn chưa nói hết lời thì một tiếng hừ lạnh đã vang lên sau lưng.



Chỉ thấy một thanh âm lạnh buốt truyền tới:



- Sư tôn ta năm đó làm sao mà đạt được vị trí trong thập đại đệ tử không cần ngươi phải hỏi, ngươi còn chưa có tư cách để hỏi điều đó! Nhưng ta lại muốn hỏi ngươi một chút, một tên cuồng vọng không coi trưởng bối vào mắt như người làm cách nào mà có thể trở thành đệ tử của Tỏa Vân Phong thế? Nhà ngươi có nhiều tiền lắm hả? Hay là cha ngươi rất có thế lực?



Thanh âm băng lãnh, nhưng lời chất vấn phản kích lại vô cùng độc ác làm cho người khác nghe thấy cũng phải giật mình. Mà ánh mắt phía sau tựa như thực chất, làm cho người ta có cảm giác đứng ngồi không yên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.



Thanh âm này là từ phía sau hai người truyền đến.



Cả hai người đều cả kinh, vôi vàng xoay người lại thì đã thấy phía sau có một thiếu niên toàn thân đầy bụi bặm, thoạt nhìn rất bẩn thỉu nhưng trong mắt lại bắn ra hào quang sắc bén đang lạnh lùng mà nhìn.



Người thiếu niên này có vóc người hơi gầy, vóc dáng cao to, mày kiếm, môi mỏng, vừa nhìn thì cũng không anh tuấn lắm nhưng càng nhìn thì lại càng cảm thấy có ý vị. Bờ môi khẽ nhếch tạo thành một cái đường bán cung rủ xuống, thoạt nhìn làm cho người khác có cảm giác cao ngạo mà không dám lại gần thân cận, cũng đồng thời mang đến cảm giác hung hãn tàn khốc. Lúc này hai mắt của hắn như hai thanh lợi kiếm, ánh mắt sắc bén làm người khác không dám nhìn thẳng!



Người thiếu niên này chính là Sở Dương!