Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1092 : Qua sông đoạn cầu

Ngày đăng: 03:06 22/04/20


Đả tự bởi: Deadangel – Truyện FULL



Vấn đề khốn nhiễu đã lâu, hôm nay rốt cuộc nhân họa đắc phúc mà giải quyết hết. Có tán thành của Pháp Tôn - tầng bùa hộ mệnh không phải là Cửu Kiếp kiếm chủ này, Sở Dương bây giờ quả thật cả người thoải mái.



Hắn chờ không được muốn làm lớn một phen!



Hơn nữa các huynh đệ xa cách gặp lại, Sở Dương lại càng tràn đầy sức sống.



Sau đó chính là tử tinh nhu cầu cấp bách đưa tới hàng loạt, Sở Dương lại càng vui mừng đến độ quên cả trời đất.



Chân thấp chân cao trở lại Lan Hương viên, thấy Tử Tà Tình mặt lạnh lùng đứng ở trước mặt: "Tối hôm qua không về ngủ, ngươi đi đâu?"



Giọng nói đầy biểu cảm, giống như là một người vợ nhỏ nhìn thấy chồng ăn vụng trờ về.



"Khụ, đi uống rượu, sao nào?!" Sở Dương có lý chẳng sợ.



Ở nhà thường xuyên bị ngược đãi, còn không cho phép ra ngoài thả lỏng chút?



Đây là cái đạo lý gì.



" Đi uống rượu?" Tử Tà Tình nhìn hắn nghi ngờ, khẽ vươn tay, liền véo tai gọn gàng, kéo tai xoay người rời đi, kéo mạnh vào cửa: "Đêm không về ngủ mà ngươi vẫn có lý à? Đến đến đến, theo ta luận bàn một chút..."



"Tha mạng..."



Sở Dương vui quá hóa buồn, khóc thét luôn miệng.



" Không thể nuông chiều tật xấu này của ngươi được!" Tử Tà Tình không lưu tình chút nào.



Sở Dương tức giận: "Ngươi, một không phải là mẹ ta, hai không phải là vợ ta, ngươi quản nhiều như vậy làm gì?"



Tử Tà Tình lập tức giật mình, nhưng ngay sau đó liền đá mạnh một cước: "Ta thích!"



Ngay sau đó chính lạ một trận túi bụi.







Ở trong thời gian Sở Dương buông lỏng toàn thân, Đệ Ngũ Khinh Nhu lại trăm câu hỏi không có lời giải.




Sau Đại Cung Phụng mới biết mình sai rồi.



Những người của dược cốc mình, còn to gan lớn mật hơn xa tưởng tượng mình nhiều lắm! Không chỉ có Pháp Tôn có thiếp mời, Bố Lưu Tình cũng nhận được thiệp mời. ngay cả Nguyệt Linh Tuyết cùng Phong Vũ Nhu. cũng đều nhận được thiệp mời.



Đại Cung Phụng cơ hồ hôn mê bất tỉnh.



Cho bốn người này thiệp mời, cùng đưa cho bọn họ thuốc, có gì khác nhau? Đến lúc đó chỉ cần là dược vật phát ra, mấy người này coi trọng, chỉ cần một câu: Ta muốn!



Ai dám theo chân bọn họ cạnh tranh? Vậy không phải là tự đâm đầu vào chỗ chết sao?



Đưa thiệp mời cho ai, cũng không thể đưa cho bọn họ.



Nhưng ván đã đóng thuyền, thiệp mời đã đưa qua; Đại Cung Phụng ngoại trừ không thể làm gì, cũng chỉ có cầu nguyện trời xanh: để mấy người kia đều tiêu chảy đi, đừng đến...



Nhưng trên thực tế lại là, mấy người nhận được thiếp mời, đồng thời động tâm thình thịch. Nhất là ba người Bố Lưa Tình cùng Phong Vũ Nhu, Nguyệt Linh Tuyết quả thực cho rằng là nhân bánh từ trên trời rớt xuống.



Thuốc của rừng Hắc Huyết, đối với đồ đệ của mình, chính là đại bổ. Nhất định phải đi xem thử, nơi này có thứ thích hợp đồ đệ mình dùng không, nếu có, liền quả quyết giành lấy.



Đang lo không có thiên tài địa bảo đây, không ngờ còn có người đưa thiệp mời tới... Đúng là, hiểu chuyện nha.



Nếu thật có người không có mắt cạnh tranh với mình, cũng có thể cướp mà.



Ba kẻ không để trêu vào, với buổi đấu giá này, đều chờ mong vô cùng.



Dược cốc thuộc loại cơ cấu đặc thù, hơn nừa cùng mấy người đều có giao tình, nếu đoạt, hiển nhiên không thích hợp... Giờ khắc này, trong lòng ba người đều có tiếc nuối này dâng lên.



Quá đáng tiếc, không thể đoạt.



Kết quả là, ở sự mong đợi của vạn chúng, nhất là dưới tình huống các vị chí tôn chú ý vô hạn, đại hội đấu giá Hắc Huyết thần dược, rốt cuộc mở màn!



Sáng sớm ngày này, ở hướng buổi đấu giá, đột nhiên vang lên tiếng pháo mừng rung trời, vang lên ầm ầm thật lâu.



Một cuộc đấu giá, không ngờ dùng tới pháo mừng!



Không thể nghi ngờ là đang tỏ rõ thiên hạ: buổi đấu giá thần dược bắt đầu rồi, những người tiêu tiền như rác, mau tới đưa tử tinh đi!