Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1091 : Dốc tình say một trận

Ngày đăng: 03:05 22/04/20


Đả tự bởi: Deadangel – Truyện FULL



" Ngươi mới là một con chim!" Nhuế Bất Thông giận tím mặt. Chuyển hướng Sở Dương: "Lão đại, chuyện là như vậy... Như vậy, như vậy..." Nói xong, kể lại chuyện một lần, cường điệu nói: "Thật ra ta là bị lão Tứ liên lụy".



"A " Sở Dương bừng tinh đại ngộ, kéo dài giọng: "Hóa ra đúng là một con chim".



Nhuế Bất Thông nghẹn họng nhìn trân trối.



"Phì... ha ha ha..." Đổng Vô Thương ôm bụng cười.



Sở Dương nói tiếp: "Có điều, Vô Thương ngươi cũng quá ngạc nhiên rồi, thật ra, mỗi người đàn ông đều có một con chim làm huynh đệ, chỉ có điều huynh đệ chúng ta có thêm một con, chúng ta có hai con".



" Ha ha ha ha..." Đổng Vô Thương ôm bụng, thở không ra hơi. Cảm giác một năm này của mình, cũng chưa từng vui vè như vậy!



Nhuế Bất Thông vẻ mặt chán nản, cổ đều đỏ. Đối mặt hai người này, đánh không dám đánh, mắng không dám mắng... Nhuế thần thâu cảm giác mình sắp nghẹn mà chết...



Ba người uống trà, nói đủ chuyện, thinh thoảng lại phát ra một trận cười, qua một hồi lâu, Sở Dương mới nhớ tới: "Vô Thương, vợ ngươi đâu?"



" Nàng ra ngoài rồi. Nàng ấy, thật đáng ăn đòn!" Đổng Vô Thương vẻ mặt thô bạo: "Lão đại tới rồi, không ngờ nàng không có ở đây, sau khi trở về xem ta thu thập nàng!"



" Ngươi muốn thu thập ai?" Một thanh âm lạnh lùng mà dịu dàng từ cửa truyền vào, chì thấy Mặc Lệ Nhi mặc áo đen, từ bên ngoài đi vào, trong tay xách không ít đồ ăn, còn có vài hũ rượu.



Nhìn Đổng Vô Thương giống như cười mà không phải cười: "Ta vừa lên đây, thấy huynh đệ các ngươi gặp lại, cố ý không quấy rầy các người, xuống dưới mua chút thức ăn, còn mua hai vò rượu... ừm, vừa rồi nghe được người nào đó nói muốn thu thập ta?"



" Không có, không có, ngươi tuyệt đối là nghe lầm". Đổng Vô Thương vội đứng lên, thể thiếp mà nhận lấy rượu và thức ăn, cười ha hả nói: "Vất vả, vất vả, quá vất vả rồi... có muốn ngồi xuống cùng ăn chút không?"



Sở Dương trợn mắt há hốc mồm: Đây... đây là Đổng Vô Thương sao?



Mặc Lệ Nhi hừ một tiếng, cau mũi, nói: "Ba huynh đệ các người ăn uống, ta ở đây các người ai cam tâm tình nguyện? Đừng dối trá như vậy, ta đi ngủ đây".



Chào Sở Dương một tiếng, vị hắc ma Mặc Lệ Nhi này nghênh ngang rời đi.



Đổng Vô Thương đưa đến cửa, nhìn Mặc Lệ Nhi trở lại gian phòng của mình, mới quay lại, cười ha hả, không đỏ mặt chút nào, nói: "Coi như không tệ, cũng biết chăm sóc người khác, vậy không tệ. Thấy lão đại tới rồi, liền vội đi mua rượu. Chính nàng cũng biết, làm không xong chuyện. Ta thật đánh nàng!"
Một tiếng kêu sợ hãi từ trong phòng vang lên.



Nhuế Bất Thông kêu thảm thiết giống như giết heo: "Thứ gì nặng như vậy... Ta nhổ, đè chết bố mày rồi..." Vừa dùng lực, hai người trên người rầm rầm bay ra ngoài.



Lập tức, Sở Dương cùng Đổng Vô Thương cũng tự tỉnh lại chỉ cảm thấy cả người đau nhức, đều gãi đầu buồn bực không thôi, chưa nghe nói qua, ngủ không ngờ lại mệt mỏi như vậy...



Để lại cho ba người thiệp mời buổi đấu giá, Sở Dương rửa mặt, liền vội đi. Bây giờ tập trung ở cùng một chỗ, có chút đột ngột. Dứt khoát, ngay ở buổi đấu giá, trực tiếp công diễn ở Thượng Tam Thiên. Như vậy, có uy hiếp của Tử Tà Tình, chắc hẳn giá trị con người các huynh đệ của mình trong lúc vô hình cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.



Huống chi, bây giờ mình còn phải đi tìm đám người Vạn Nhân Kiệt, Ngụy Vô Nhan.



Đổng Vô Thương cùng Nhuế Bất Thông chờ sau khi Sở Dương đi rồi, mới như ở trong mộng mới tinh, nắm thiệp mời trong tay mình, đột nhiên thấy hai người mừng rỡ mà nhảy dựng lên!



"lão đại quả thật đi lên rồi! Oa ha ha ha..."



Hai người tung tăng như chim sẻ, cứ như vậy ôm nhau, ngay ở trên đường phố ở cửa lớn khách sạn, vừa cười vừa nhảy.



Một người khôi ngô, một người nhỏ gầy, kích động mà ôm nhảy, để người ta nhìn, rất dễ nghĩ tới một liên tưởng bất nhã...



Không ít người qua đường sau khi thấy, đều trợn trừng hai mắt, nhưng ngay sau đó không kìm nổi mà xoa xoa mắt, sau đó phi một tiếng phun một miếng nước bọt, vè mặt xem thường, xoay người rời đi...



Trước kia nam cùng nữ đều phải lén lén lút lút che che lấp lấp, hiện tại lại đảo ngược, ngay cả nam cùng nam... Cũng công khai như vậy...



Mặc Lệ Nhi đứng ờ trong khách sạn, nhìn hai huynh đệ điên cuồng này, nhịn không được che mắt không nói gì...



Đúng là... không thể nhìn nữa mà...



Sở Dương dạo qua một vòng, phân biệt dựa theo tin tức, tìm được ba sư huynh đệ Vạn Nhân Kiệt, lại tìm được Ngụy Vô Nhan ở khách điếm một mình. Cuối cùng, lúc trở về, tiện đường đưa thiệp mời cho Nam Cung Thệ Phong.



Lại phát hiện, thiệp mời không ngờ không đủ. Đành phải lại chạy một chuyến tới chỗ dược cốc, tìm Ngũ trưởng lão lấy thêm mấy tấm, mới miễn cưỡng đủ.



Đã trải qua nhiều trắc trở, vòng vèo như vậy, mãi đến lúc này, lực lượng thuộc riêng về Sở Dương mới ở Thượng Tam Thiên này, lần đầu tiên bày ra!