Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 112 : Mạc thị gia tộc
Ngày đăng: 02:56 22/04/20
Sau khi uống cạn ba bát rượu, đại hán áo đen mới khà ra một hơi đầy mùi rượu và nói: "Thực đã ghiền. Aizz… Lại nói tiếp, con mẹ nó thật là phiền muộn, thiên hạ vốn đang thái bình, tất cả mọi thứ đều tốt đẹp thì đột nhiên có một ngày lại phát hiện ra Cửu Kiếp Kiếm.
"Cửu Kiếp Kiếm?" Nội tâm Sở Dương bỗng nhảy lên kịch liệt! Giờ phút này trái tim hắn gần như nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cửu Kiếp Kiếm xuất thế chỉ có bản thân hắn biết, như thế nào lại giống như cả thiên hạ đều biết vậy?
"Cửu Kiếp xuất, phong vân vũ; vạn kiếp diệt, tinh thần khốc; thiên địa biến, thù mệnh đồ..."
Đây là câu nói đã lưu truyền trên đại lục Cửu Trọng Thiên từ vạn năm trước, mà đây cũng là lời tiên đoán mà một đời Chí Tôn Trần Lưu Vân lưu lại. Khi nói đến ba chữ "Trần Lưu Vân", trên mặt đại hán áo đen không giấu nổi sự tôn kính nồng đậm.
Đại lục Cửu Trọng Thiên từ xưa đến nay chỉ xuất hiện hai vị Chí Tôn, một người trong đó là Lưu Vân Chí Tôn. Thiên hạ này vốn là không có Chí Tôn, nhưng từ khi hai người kia đột phá cửa ải cuối cùng thì từ đó mới xuất hiện cảnh giới Chí Tôn!
"Vũ nội khởi Thần Phong, Thiên ngoại đãng Lưu Vân!"
Thần phong Chí Tôn Vũ Trần Phong và Lưu vân Chí Tôn Trần Lưu Vân chính là hai truyền thuyết vĩnh hằng của đại lục Cửu Trọng Thiên.
Tất nhiên là Sở Dương biết Trần Lưu Vân này, chỉ có điều hắn lại không biết là Trần Lưu Vân từng để lại lời tiên đoán như vậy.
"Ý của lời tiên đoán này là một khi Cửu Kiếp Kiếm tìm được chủ nhân chân chính của mình thì thiên địa sẽ xảy ra đại biến! Toàn bộ bố cục của Cửu Trọng Thiên sẽ có sự thay đổi. Cho nên một khi Cửu Kiếp Kiếm xuất hiện thì toàn bộ truyền nhân của các đại thế gia phải ra giang hồ lịch lãm để mà ứng kiếp! Theo truyền thuyết thì chủ nhân một kiếp của Cửu Kiếp Kiếm sẽ là chúa tể của các đại thế gia của Cửu Trọng Thiên."
"Cho đến khi mọi hỗn loạn đã chấm dứt thì các đại thế gia sẽ một lần nữa sắp xếp lại thứ hạng, họ dựa vào thực lực mạnh yếu để phân chia quyền sở hữu Thượng Tam Thiên và Trung Tam Thiên." Đại hán áo đen uống thêm một ngụm rượu: "Mà nhân vật mấu chốt nhất ở đây là chủ nhân của Cửu Kiếp Kiếm."
"Nếu… Nếu…" Đại hán áo đen lẩm bẩm vô lực. Hắn đột nhiên nhớ tới vị trí mà một kiếm kia đâm tới là giữa ngực Mạc Khinh Vũ. Mà chỗ đó là nơi hội tụ của Tam âm mạch…
Sau một hồi ngẩn ngơ hắn mới trầm giọng nói: "Nếu như vậy… Cuộc đời của Tiểu thư coi như kết thúc rồi…" Trong thanh âm gã đại hán tràn đầy sự mất mát bi thương.
"Kết thúc?" Lông mày Sở Dương nhăn lại, một tia khí tức âm lãnh mơ hồ hiện ra: "Kết thúc là thế nào?"
Đại hán áo đen cay đắng cười: "Dù là gia tộc hay quốc gia thì cũng như nhau thôi. Không ít con cái của các vị gia chủ không nên thân. Bọn hắn có thể là loại quần áo lụa là, hành động ngang ngược, thậm chí một điểm võ công cũng không biết… chỉ biết làm xằng làm bậy. Tuy nhiên tất cả bọn họ đều có vị trí và giá trị của riêng mình."
Sở Dương gật đầu trầm mặc.
"Mà tác dụng của những tên vô dụng này cũng rất lớn. Bọn hắn bình thường đều được dùng để thiết lập các mối quan hệ thông gia, củng cố thế lực của gia tộc." Đại hán áo đen cười khổ: "Đám người cường hãn ai cũng cẩn thận cả. Hai thế lực nếu muốn liên hợp với nhau thì cần có lý do thích hợp chứ không phải ngươi muốn liên hợp với ai thì liên hợp. Một khi thế lực phát triển quá nhanh thì các thế lực khác sẽ liên hợp lại để công kích các ngươi!"
"Nếu muốn liên hợp mà không muốn bị công kích thì chỉ có hai cách là quan hệ thầy trò hoặc thông gia." Sở Dương lẳng lặng nói tiếp hắn: "Quan hệ thầy trò thì có nguy cơ tuyệt kỹ của gia tộc mình bị đánh cắp nên việc dùng các đệ tử không ra gì trong gia tộc thiết lập quan hệ thông gia là có lợi nhất. Giá trị của những đệ tử này là họ có thể thông qua quan hệ thông gia để mang lại lợi ích rất lớn cho gia tộc của mình."
"Đúng, là như thế đấy!" Đại hán áo đen gục đầu nói: "Mạc thị gia tộc cũng có những đệ tử như vậy. Bọn hắn bình thường đều không được tham dự đại điển bài danh của gia tộc bởi vì bọn họ không xứng. Giống như con trai trưởng Mạc Thiên của gia chủ vậy. Năm mười một tuổi hắn bị giáng xuống làm Tam công tử vì bất tài. Tuy hắn lớn nhất nhưng lại phải gọi đệ đệ mình làm ca ca…"
"Nếu Tam âm mạch của Tiểu thư bị phế… thì… thì…" Đại hán áo đen đứng lên, nôn nóng hỏi: "Tiểu huynh đệ, cuối cùng thì tiểu thư nàng sẽ thế nào hả?"
"Tâm âm mạch bị phế…. Có phải sẽ bị gia tộc vứt bỏ, trở thành một công cụ để thiết lập quan hệ thông gia?"Ánh mắt cùng thanh âm của Sở Dương đầy lạnh lẽo, không quan tâm chút nào đến sự nôn nóng của vị cao thủ Vương cấp này.
"Aizz…" Đại hán áo đen thở dài: "Nếu là quyết định của gia tộc thì từ nay về sau sẽ không có hi vọng khôi phục… Chỉ sợ là…"