Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1194 : Vực ngoại thiên ma Sở Dương

Ngày đăng: 03:06 22/04/20


Thanh y lão giả hừ một tiếng: "Kỳ quái? Cái này có gì kỳ quái?"



Sở Dương không đáp lại.



Thanh y lão giả nói: "Nói như vậy, giết chết Lan Nhược Vân, chính là người của Gia Cát gia và Dạ gia?"



Sở Dương trù trừ một lúc, nói: "Cũng không hẳn. Sau khi Lan công tử trọng thương không thể nhúc nhích... Nhìn thấy một vị cao thủ của Gia Cát gia tộc tựa hồ nói gì đó, sau đó chạy vào rừng, bắt ra một con...."



Sát khí trong mắt thanh y lão giả đại thịnh, nổi giận quát một tiếng: "Không cần nói nữa."



Sở Dương lập tức nghe lời, câm như hến.



Thanh y lão giả mặt đen lại, không biết đang nghĩ cái gì. Thật lâu sau, mới nsio giống như lẩm bẩm: "Cố Độc Hành, một khi sự tình tới thời khắc quan trọng, ngươi có nguyện làm chứng cho lão phu?"



Sở Dương đang suy nghĩ trong lòng tiếp theo nên nói thế nào, vừa nghe thanh y lão giả gọi Cố Độc Hành, suýt chút nữa phản ứng không kịp, cẩn thận nói: "Cái này, xin thứ cho vãn bối không thể làm chủ. Hết thảy đều xem ý tứ sư tôn."



Thanh y lão giả thản nhiên nói: "Đó là đương nhiên. Đến lúc đó, ta nhất định sẽ tới tổng bộ chấp pháp giả tìm, bảo Lãng Nhất Lang đi ra!"



Sở Dương nói: "Nếu như sư tôn đáp ứng ra mặt, vãn bối đương nhiên nghĩa bất dung từ!"



Thanh y lão nhân cười nhàn nhạt, nói: "Tốt."



Đột nhiên thân hình nhoáng lên một cái, biến mất vô tung ngay trước mặt ba người, thanh âm từ trong không trung văng vẳng truyền lại: "Đến lúc đó, ta sẽ tìm thầy trò các ngươi!"



Đổng Vô Thương cùng Nhuế Bất Thông vẫn phối hợp, không nói một lời. Giờ phút này thấy thanh y lão nhân đi rồi, liền muốn hỏi gì đó. Nhưng Sở Dương lại ngăn hai người lại, ba người trầm mặc mà đi, một đường vung roi quất ngựa, mãi cho đến khi đi được bốn năm trăm dặm đường, chạy tới đường lớn.



Sở Dương mới thở phào một hơi.



"Lão đại, chuyện này ta thật chẳng hiểu gì cả." Nhuế Bất Thông nhẫn nhín hồi lâu, rốt cuộc cũng có thể hỏi rồi, vội vàng hỏi.



"Cái này có gì khó hiểu?" Sở Dương mỉm cười nhàn nhạt.


Cái gọi là vực ngoại thiên ma, chính là một tổ chức ác ma cực độ tà ác. Ác ma này không khác gì người thường,nhưng từ trước tới nay đều lấy thịt người làm thức ăn, thông qua ăn thịt người để tăng cường thực lưc... Quả nhiên là tà ác tới cực điểm!



Mà Dược cốc mất tích mấy trăm người, những ngươi đó, chắc chắn là bị vị vực ngoại thiên ma Sở Dương này ăn mất rồi.



Vực ngoại thiên ma du đãng bên ngoài Cửu Trọng Thiên, vẫn muốn chiếm lấy Cửu Trọng Thiên, ăn sạch người của Cửu Trọng Thiên, biến Cửu Trọng Thiên trở thành nơi sinh sản ác ma. Nhưng bởi vì chấp pháp giả, cửu địa gia tộc cùng Dược cốc hình thành thế chân vạc, tạo thành một thiết tam giác vững chắc không thể phá vỡ, cho nên hơn mười vạn năm qua mới đảm bảo được Cửu Trọng Thiên yên bình!



Hiện giờ, một trong thiết tam giác - Dược cốc bị Vực ngoại thiên ma dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy diệt trừ tận gốc rồi!



Cứ như vậy, vực ngoại thiên ma xâm lấn đã ở ngay trước mắt.



Cho nên cửu đại gia tộc cùng chấp pháp giả đều liên hợp tuyên bố: Kêu gọi toàn bộ thiên hạ lùng bắt Sở Dương!



Sự tình trọng đại, mỗi một người trên Cửu Trọng Thiên đều có trách nhiệm giết chết Sở Dương, đồng thời phải từ Sở Dương ép hỏi ra nơi hạ lạc, hành tung cùng kế hoạch của vực ngoại thiên ma!



Nhất định phải vì Cửu Trọng Thiên đại lục mà trừ khử mối họa khôn cùng này.



Sự tình nghiêm trọng bậc này, không ngờ cực kỳ hiếm thấy,chính Pháp Tôn đại nhân cũng đích thân hạ lệnh, đồng thời có cả ấn giám của Pháp Tôn đại nhân! Càng cường điệu tính chân thật của chuyện này!



Pháp Tôn đại nhân ấn giám lên danh sách truy bắt của chấp pháp giả, đây cũng là bằng chứng!



Trực tiếp đánh tan mọi nghi ngờ đối với chuyện này: Pháp Tôn đại nhân cũng chứng thực chuỵen này tồn tại rồi, các ngươi còn nói cái gì nữa? Ngươi còn hoài nghi chuyện này? Chẳng lẽ Pháp Tôn đại nhân còn không bằng ngươi?



Cho nên Pháp Tôn đại nhân vừa phát lệnh truy bắt, toàn bộ thiên hạ lập tức lòng người bàng hoàng, bắt đầu điên cuồn lùng bắt Sở Dương.



Nghe xong truyền thuyết kỳ dị như vậy, ba người Sở Dương đều ngây dại.



Nếu như dự đoán không sai, dược cốc bị diệt, tuyệt đối chính là Pháp Tôn cùng đám người chấp pháp giả làm. Thật không ngờ, cái bô cứt lớn bằng trời này lại đổ hết lên đầu Sở Dương rồi.



Hơn nữa vu vạ cũng không có sơ hở! Muốn biện giải cũng khó có khả năng... Chẳng lẽ phải biện giải với người trong thiên hạ? Nói mình không phải là vực ngoại thiên ma? Trên đời này căn bản không có vực ngoại thiên ma gì gì? Tất cả đều là Pháp Tôn bịa đặt?



Nhưng ai tin đây?