Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1208 : Cửu kiếp nơi nào Kiếm chủ nơi đâu
Ngày đăng: 03:07 22/04/20
Đả tự bởi: Diệp Linh Yên - Mộc Hà Sa - Truyện FULL
Tuyết Lệ Hàn trợn trắng mắt: "Còn hồ đồ hơn vạn lần?"
Sở Dương khẽ thở dài: "Đại ca, rốt cuộc hai người kia là ai?"
Tuyết Lệ Hàn lộ ra vẻ dở khóc dở cười: "Ngươi nghĩ ta dám hỏi à?"
Sở Dương nhấc chén rượu lên, liên tục uống cạn ba chén, mượn rượu tiêu sầu. Chẳng nghĩ nhiều nữa, cứ uống rượu trước rồi hãy nói. Rượu này đúng là hiếm khi được uống nha.
Tuyết Lệ Hàn lắc đầu cười cười, thản nhiên nhìn về phía xa, trong ánh mắt có chút mê man: "Đến khi nào, mới có thể đạt tới cảnh giới đó...."
Sở Dương bĩu môi nói: "Cảnh giới của ngươi hiện giờ đã cách xa giấc mộng của ta cả vạn dặm rồi. Không ngờ ngươi vẫn còn mơ ước nữa."
Tuyết Lệ Hàn nở nụ cười. xem tại TruyenFull.vn
Cầm lấy bầu rượu, lại rót cho Sở Dương và mình một chén. Cái bầu rượu này có thể bỏ vừa tay áo, xem bộ dáng có thể rót đầy đôi ba chén là sạch bách rồi. Nhưng hiện tại đổ ra chừng ba mươi chén rồi mà bên trong không ngờ vẫn còn rượu, giống như rót mãi không cạn vậy.
"Sở huynh, hiện tại không còn hoài nghi ta đùa bỡn ngươi nữa chứ?" Tuyết Lệ Hàn mỉm cười nói.
"Không." Sở Dương suy sụp nói: "Đương nhiên, ta cũng sẽ không hoài nghi hai vị đại năng kia. Với tu vi của bọn hắn, nếu đặc biệt tới đùa bỡn ta như vậy... hơn nữa còn tính toán kỹ lưỡng kế hoạch từ mười hai vạn năm trước.... thì đúng là vô thương vinh quang mất rồi."
"Ngươi tính là cái rắm gì! Bọn họ có thể rảnh hơi đùa giỡn ngươi?" Tuyết Lệ Hàn xuy một tiếng, nói: "Ngay cả ta, bọn họ cũng không có hứng thú nữa là."
"Hứng thú cái gì?" Sở Dương đột nhiên mở trừng mắt, nghiên túc hỏi: "Là hứng thú? Hay là tính thú? Đùa giỡn ngươi thế nào?" Đột nhiên trong đầu xuất hiện một hình ảnh khó coi... Sở Dương híp mắt cười đểu.
"Cút!" Tuyết Lệ Hàn nổi giận mắng một tiếng.
Nhìn thấy vẻ mặt đê tiện của Sở Dương, thật muốn đánh cho tên khốn này một trận...
"Kỳ thật, ta căn bản không quan tâm mấy cái này." Sở Dương khoan thai nói: "Ta không có nhiều kế hoạch lâu dài như vậy. Thói quen của ta chính là, khi đi được bước nào, ta mới tính tới bước tiếp theo. Nhưng khi ta còn chưa bước ra, khi còn chưa đứng vững, ta không bao giờ cân nhắc chuyện quá xa xôi đâu."
Hắn nghiêm túc nói: "Suy nghĩ quá xa xôi sẽ khiến ta không tự chủ được mà sinh ra sợ hãi. Mà một khi sợ hãi, thì cả đời này cũng không thể đạt tới mục tiêu mà ngươi muốn!"
Sở Dương không có thúc giục, cứ như vậy im lặng nhìn lại.
"Trừ Cửu Kiếp kiếm chủ đời thứ nhất ra. Lịch đại Cửu Kiếp kiếm chủ đều... thân vẫn đạo tiêu, dùng bản thân khai thông thông đạo luân hồi, mở ra vực ngoại chi môn. Lấy xương làm tường, lấy thịt trải đường, máu hóa thành gió, hồn làm mây xanh, tiễn huynh đệ của mình tới vực ngoại chiến thiên ma. Giúp huynh đệ của mình trọng tổ nhục thân, thành bất tử kim thân. Thành toàn huynh đệ của mình, quát tháo ngoại vực, thành chiến tích bất hủ. Khiến huynh đệ của mình hưởng vinh hoa thọ cùng thiên địa, nhận lấy vinh quang chí cao vô thượng!"
Tuyết Lệ Hàn trầm giọng nói.
Sở Dương trong lòng ầm ầm chấn động, khẽ cúi đầu xuống, nước mắt tràn mi mà ra!
Ta biết mà, người vô tình vô nghĩa làm sao có thể trở thành Cửu Kiếp kiếm chủ! Ta biết mà, bên trong chắc chắn có bí mật! Ta biết mà, bên trong nhất định phải có nguyên nhân cường đại!
Ta biết mà...
Nhưng ta tuyệt đối không ngờ tới, nguyên nhân lại có thể bi tráng như vậy!
"Vậy vì sao ở thời khắc tối hậu, mỗi một vị Cửu Kiếp kiếm chủ đều phải đả kích nặng nề huynh đệ của mình--" Sở Dương thấp giọng hỏi. Thanh âm của hắn thực nhỏ yếu, bởi vì nếu thanh âm quá lớn, hắn sợ sẽ khóc ra thành tiếng.
Anh hùng như thế!
Hán tử như thế!
Thân vẫn đạo tiêu... thành toàn huynh đệ.
"Vượt qua thông đạo luân hồi tới vực ngoại chiến trường, cần phải có oán lực cường đại hộ thân. Nếu không sẽ bị cương phong thổi thành tro bụi." Tuyết Lệ Hàn hít thật sâu một hơi."Thương tâm oán hận, đều phải có. Càng lớn càng tốt. Trong lòng càng oán độc, bản thân lại càng an toàn!"
"Cửu Kiếp kiếm chủ thân mang Cửu Kiếp kiếm phá giải luân hồi, có năng lực giải phong vực ngoại. Nhưng khi Cửu Kiếp kiếm chủ cũng không thể đạt tới yêu cầu cuối cùng, hắn sẽ phải đưa ra lựa chọn."
"Lựa chọn thứ nhất. Hy sinh huynh đệ, thành toàn cho mình. Lấy máu tươi huyết nhục hồn phách chín vị huynh đệ của mình làm dẫn, kết họp lại với nhau, dùng oán hận chi lực cường đại cùng cửu kiếp hợp nhất chi hồn, mở ra thông đạo vực ngoại, đưa mình tới đó: Quát tháo vực ngoại, quyết chiến Thiên ma."
"Lựa chọn thứ hai, đó chính là hi sinh bản thân, để chín vị huynh đệ mang theo oán hận vĩnh cửu đối với mình, vượt qua thông đạo, thân vẫn đạo tiêu, lưng chịu vạn cổ bêu danh cùng thiên trường hận, hồn phi phách tán."
Tuyết Lệ Hàn trầm tĩnh nói: "Ta rất vui mừng, bảy vị Cửu Kiếp kiếm chủ đều lựa chọn hi sinh bản thân."