Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1248 : Bổ Thiên cảm tạ
Ngày đăng: 03:07 22/04/20
Nhưng trong lòng Phong Kỳ Lương cũng cảm thấy thoải mái. Vừa rồi Sở Dương nói giỡn, chính là tỏ vẻ hắn thật sự đã coi mình là người một nhà, người có thể tin được.
Điều này khiến trong lòng một người chưa bao giờ chân chính được người khác tín nhiệm, chưa bao giờ có bằng hữu như Phong Kỳ Lương dâng lên một cảm giác ấm áp.
Chỉ thấy Sở Dương đưa cho hắn một chiếc bình tử tinh, Phong Kỳ Lương ngạc nhiên ngẩng đầu.
"Trong này, chính là Sinh Mệnh tuyền thủy." Sở Dương nói: "Cứ cách nửa tháng ngươi lại uống một ngụm, luyện hóa, có thể gia năng cảm ứng với sinh cơ trong thiên địa."
Phong Kỳ Lương cả kinh, ngơ ngác nhìn Sở Dương.
"Nghi người thì không dùng, dùng người thì không nghi." Sở Dương mỉm cười ấm áp: "Ta thế nào cũng phải xuất ra chút thành ý khiến ngươi tín nhiệm chứ?"
Hai tay Phong Kỳ Lương run rẩy.
Phong Kỳ Lương biết ý tứ trong mấy câu Sở Dương nói.
Cửu Kiếp kiếm chủ có thể trị bệnh khó nói của hắn, đây là một điểm quan trọng. Hắn cũng biết, mấu chốt, chính là Sinh Mệnh chi tuyền.
Mà bây giờ, Sở Dương đã giải quyết vấn đề lớn nhất, Sinh Mệnh tuyền thủy đã ở ngay trước mặt!
Chỉ cần mình cố gắng, sớm ngày đột phá tới cấp bậc chí tôn là có thể rửa sạch nỗi sỉ nhục lớn nhất trong đời!
Từ chưa từng mộng tưởng bao giờ, lại chợt nhận ra, mình sắp được chạm tới giấc mộng của mình rồi!
Trong lòng hắn, mình muốn rửa sạch sỉ nhục, đạt tới chí tôn lục phẩm, ít nhất cũng phải mất 2500 năm trở lên!
Nhưng hiện tại, khoảng ghời gian này, so với 2500 năm thì lại ngắn tới mức gần như không cần tính!
Hai tay hắn run rẩy, tiếp nhận lấy bình Sinh Mệnh tuyền thủy này, trong lúc nhất thời, không ngờ lại có một loại xúc động muốn khóc lớn một hồi!
Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi người.
Hắn hoàn toàn hiểu ý tứ trong lời này của Sở Dương.
Đối mặt với bốn vị chí tôn, nhiều thánh cấp như vậy, cho dù Thiết Bổ Thiên là hoàng đế, thì phải làm thế nào đây? May mà mình tới sớm một bước!
"Nha đầu ngốc, theo ta, còn phải nói cảm ơn sao?" Sở Dương thở dài một tiếng, ôm nàng vào trong lòng: "Đừng quên, ngươi là nữ nhân của ta, thân nhân của ngươi cũng chính là thân nhân của ta! Ta báo thù cho bọn họ chính là việc nên làm."
Thiết Bổ Thiên rưng rưng cười: "Ta vẫn muốn dựng bia chép sử cho bọn họ, để cho bọn họ nhập thổ vi an. Nhưng lại sợ đả thảo kinh xà, hôm nay rốt cuộc mới có thể hoàn thành tâm nguyện."
Nàng rúc vào trong lòng Sở Dương, lẩm bẩm nói: "Ta nhớ.... bọn họ quá.... Sở Dương càng thêm tưởng niệm... đoạn thời gian ở Thủy Nguyệt lâu sơn mạch khi đó, bốn người chúng ta một đường đồng hành."
Sở Dương lặng lẽ ôm nàng, trong lòng đột nhiên khẽ thở dài. Chuyện cũ như mói mây, nháy mắt lại sống lại trong lòng. Đột nhiên trong lại dâng lên nỗi cảm khái thương hải tang điền, cảnh còn người mất.
Nhân sinh như một giấc mộng!
"Những kẻ đó... đã chết hết?" Thiết Bổ Thiên nhẹ giọng hỏi.
"Đã chết toàn bộ, trừ thu phục được một người này, mười bốn người còn lại đều không còn một ai ống sót!" Sở Dương khẳng định lại.
"Tất cả bọn họ... đều là người của Lan gia?" Thân hình Thiết Bổ Thiên kịch liệt run rẩy, trong mắt lộ ra một vẻ bị thương tổn nghiêm trọng.
"Đúng!" Cảm nhận được người trong lòng yếu đuối, tay Sở Dương lại càng ôm chặt hơn.
Thiết Bổ Thiên cười thảm một tiếng, với định lực của nàng, cũng không thể chịu được loại thương tổn thống khổ như thế!
Bởi vì bán đứng nàng lần này, lại chính là sư phụ nàng! Ân sư thụ nghiệp ân trọng như núi, không ngờ lại bán rẻ mình! Loại thống khổ tâm tlinh, này, không phải người thường có thể chịu được.
Nhớ tới năm đó khi mình sống chết, sư phụ đã chạy tới chiếu cố. Lúc đó... có lẽ là thật sự đối tốt với mình, mà cũng có thể là... chỉ vì nhìn thấy mình hài tử xong, phục dùng Cửu Trọng đan, sau đó... xác định Cửu Trọng đan?
Bằng không, nàng lúc đó mặc dù rất nhiệt tình, nhưng sự tình nói lúc đầu, lại chỉ làm được một việc: Mang Ô Thiến Thiến đi. Nàng nói là giới thiệu danh sư cho Ô Thiến Thiến... Chẳng lẽ cũng là vì kiếm một chỗ dựa cững chắc cho gia tộc, hoặc là... lôi kéo minh hữu?
Tưởng tượng như vậy, trong lòng Thiết Bổ Thiên lại cảm thấy lạnh thấu xương. Cả người càng lạnh hơn.. Nguồn truyện: Truyện FULL
Không thể không nói, phỏng đoán của Thiết Bổ Thiên đã trở thành sự thật!