Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1267 : Long đầu! Long đầu!

Ngày đăng: 03:07 22/04/20


Vị chuẩn tân lang Cố Độc Hành này đứng ngây ngẩn, thất hồn lạc phách. Nhất thời giống như tượng gỗ vậy.



Giờ khắc này, thật sự cảm nhận được câu dở khóc dở cười nó ra làm sao.



Lần này thì thật sự xong rồi. Từ hôm nay trở đi, ba chữ Cố Độc Hành này, ở Trung Tâm Thiên chân chính xem như thối không ngửi nổi rồi...



Cố Độc Hành lại không biết, tất cả đều bởi vì một câu của Mạc Thiên Cơ: Việc này phải nhanh! Hiện tại Cố Độc Hành đang chìm đắm trong ảo tưởng hạnh phúc, nhưng chậm nhất sáng sớm ngày mai là hắn có thể nghĩ tới vấn đề thể diện... Cho nên sáng sớm ngày mai hắn sẽ tìm tới ngươi trước, hủy bỏ chuyện này.



Sở Dương cực kỳ tán thành, kết quả là....



Trong khi tân lang tân nương còn chưa biết gì, thiệp mời đã phát xong cả rồi...



"Ôi mặt mũi của ta...."Cố Độc Hành khóc không ra nước mắt.



Sở Dương an ủi: "Không có việc gì. Độc Hành, kỳ thật... ngươi cho tới bây giờ, nào có mặt mũi gì đâu. Mà có mặt mũi rồi cũng chẳng đề làm gì. Thật đó! Lại nói ngươi có vợ rồi, cần mặt mũi để làm gì..."



Đây là an ủi sao...



Cố Độc Hành xoay phắt người lại, nhảy dựng lên, túm lấy cổ Sở Dương, nghiến răng nghiến lợi lắc lắc: "Ta bóp chết ngươi!"



Sở Dương bị bóp cho lè cả lưỡi: "Ặc ặc ặc...."



Rống lớn một tiếng, Kỷ Mặc tuốt trường kiếm nhảy ra: "Cố Độc Hành! Ngươi đang làm cái gì? Không ngờ ngươi dám khi dễ lão đại! Muốn tạo phản sao? Đến đây, ta muốn quyết đấu với lão đại!"



Cố Độc Hành cùng Sở Dương đồng thời hôn mê.



Còn tưởng là nhảy ra trợ giúp, nào ngờ chính khí lẫm liệt phê bình Cố Độc Hành xong, bản thân lại muốn quyết đấu với Sở Dương đang bị khi dễ!



Đây là chuyện gì vậy!



Sở Dương vội vàng giãy ra: "Muốn quyết chiến hả? Được được được, Kỷ Mặc, ta nói rồi, hôm nay phải cho ngươi ăn đủ sảng khoái!"



"Quyết đấu với lão đại! Tính cả ta nữa!"Cố Độc Hành đầy mặt u ám: "Ta muốn thu tổn thất phí cho danh dự đã mất!"



"Lễ vật của ngươi, cứ cho ngươi nửa thành, còn chưa được sao?" Sở Dương kiên nhẫn thương lượng.



"Tất cả vốn là của ta!" Cố Độc Hành bi phẫn nói.




Hô Duyên Ngạo Ba hứng trí bừng bừng nói muốn tới quan chiến. Kỷ Mặc đương nhiên là mừng rỡ, để cho người trong lòng tới chứng kiến hùng phong anh tư của mình, kết quả là dặn dò: Cứ đi theo chúng ta là được.



Cho nên hiện giờ Hô Duyên Ngạo Ba cũng đang âm thầm quan sát...



Kỷ nhị gia đến ý nghĩ tự sát cũng có rồi.... Ta mời khán giả tới, thì ra là tới xem ta tự bêu xấu... Đúng là tự làm tự chịu mà...



Bịch một tiếng, Kỷ nhị gia rớt xuống đất giống như một cái bao tải rách, cuộn tròn trên mặt đất, mặt mũi bầm rập, rên hừ hừ...



Mấy người Ngạo Tà Vân trợn mắt há hốc miệng, không dám tin vào hai mắt mình. Chỉ thấy hai bên trán Kỷ nhị gia, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ lồi lên hai cục u...



Hình dạng, giống như hai cái long giác vậy!



"Ha ha, Tà Vân nói, muốn đánh thành long đầu.: Sở Dương đứng cách đó không xa, cười ha hả: "Cho nên, ta thành toàn cho hắn."



Bốn người ấp a ấp úng không nói, trên trán nổi đầy gân xanh.



Ngạo Tà Vân gần như muốn vả vào miệng mình mấy cái, này thì lắm mồm! Nói long đầu cái gì chứ...



"Kế tiếp là ai?" Sở Dương rõ ràng đang đang hưng phấn bừng bừng: "Tiểu lang? Để ta kiểm nghiệm ngươi một chút."



La Khắc Địch lập tức mặt mày trắng bệch, thân hình liên tục lui về phía sau, cười nịnh: "Lão dại đúng là lão đại, thật sự là uy vũ! Tiểu đệ bội phục... Về phần kiểm nghiệm gì đó, coi như thôi đi...."



"Thôi đi? Khó mà làm được!" Sở Dương lắc dầu như trống bỏi: "Ngươi không đến thì ta đến."



La Khắc Địch hú lên một tiếng quái dị, không ngờ xoay người bỏ chạy.



Sở Dương cười dài một tiếng, lao tới nhanh như một tia chớp.



Cố Độc Hành cùng Ngạo Tà Vân Tạ Đan Quỳnh ba người cực kỳ ăn ý, nhảy sang hai bên, nhường đường cho Cố Độc Hành một trảo túm La Khắc Địch lại.



La Khắc Địch rú lên sợ hãi một tiếng, đã bị đuổi kịp, tức giận chửi ầm lên: "Các ngươi... thật sự là hảo huynh đệ... Ta fuk...."



Mắng cũng vô dụng, Sở Dương đã tới, La Khắc Địch bình tâm tĩnh khí, cấp tốc vận công đối chiến.



Không lâu sau, La Khắc Địch Ngạo Tà Vân Tạ Đan Quỳnh cùng Kỷ Mặc nằm thẳng trên mặt đất, bốn cái long đầu xếp song song, thật là tứ long cùng xuất động, cực kỳ uy mãnh.