Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1268 : Song kiếm tranh phong!
Ngày đăng: 03:07 22/04/20
Trong các huynh đệ, bị đánh thảm nhất tuyệt đối không phải là kẻ khiêu chiến đầu tiên - Kỷ Mặc!
Mà là Tà công tử, Ngạo Tà Vân!
Bởi vì Sở Dương từng nói qua. Huyết mạch thần long mà không có long đầu thì làm sao được? Huống chi, ngay từ đầu, muốn đánh Sở Dương thành long đầu cũng là con hàng này nói ra.
Sở Dương làm sao có thể buông tha.
Cho nên long giác của Ngạo Tà Vân là hùng vĩ đồ sộ nhất!
Thành ra cho dù Tà công tử vừa ăn đòn vừa cầu xin tha thứ: "Lão đại, hôm nay là đại thọ phụ thân ta... Chừa cho ta chút mặt mũi đi...." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cũng chỉ nhận được câu trả lời của Sở ngự tọa: "Ngươi biến thân thành thần long cũng có mặt mũi rồi."
Liên tiếp chiến bốn người, tâm tình Sở Dương thư sướng, hơn nữa còn rất cao hứng.
Trừ Kỷ Mặc vì khinh địch một chiêu mà biến thành long đầu ra, ba người khác đều khiến cho Sở Dương kinh hỉ lớn nhỏ bất đồng!
Tu vi mọi người đều giống nhau, nhưng chiến pháp của bản thân lại tuyệt đối không giống nhau. Điều này khiến Sở Dương rất cao hứng. Mỗi người đều có phong cách riêng! Cho dù mỗi ngày đều ở chung với nhau cũng tuyệt đối không bị đối phương đồng hóa!
Có ý thức độc lập thì bản thân sẽ phi thường cường hãn!
Đó là mà một trong những điều kiện cơ bản trọng yếu nhất để một người có thể bước tới đỉnh phong võ học.
La Khắc Địch có loại phương thức tấn công như cô lang, kiếm pháp hung hãn như gió, khiến cho Sở Dương giật mình. Giao thu với La Khắc Địch cũng giống như đối diện với một đàn sói vô tận trong rừng rậm!
Sói đói!
Từ bốn phương tám hướng nhào tới cắn xé, không cẩn thận một cái là sẽ bị phanh thây.
Khi quỳnh hoa của Tạ Đan Quỳnh nở, diễm quan thiên hạ! Cái loại chiêu pháp rực rỡ chói mắt lại mang theo một tia mê ly giống như mộng huyễn, càng khiến Sở Dương được đại khai nhãn giới.
Quỳnh hoa xuất, liền như thiên nữ tán hoa, quả thực là đẹp không sao tả xiết, nhưng ẩn giấu đằng sau mỹ lệ cực hạn, là là vô tận sát khí!
Teên quần áo Sở Dương bị cắt rách mười mấy chỗ. Cũng là do quỳnh hoa của Tạ Đan Quỳnh tạo ra.
Khi Ngạo Tà Vân thi triển Thần Long chiến điển. Sở Dương đã phải cật lực mới chiến thắng được! Loại tình huống này vẫn là xuất hiện lần đầu khi Sở Dương đối trận.
Sở Dương chính là kiếm thánh cửu phẩm đỉnh phong! Dưới giai vị áp chế, đã có thể chiến chí tôn nhị phẩm!
Mà Ngạo Tà Vân, chính là một chí tôn nhất phẩm vừa mới thăng cấp.
Nhưng đợi đến khi một chiêu Thiết Bích Đồng Tường Chiến Vị Hưu của Sở Dương mênh mông cuồn cuộn xuất hiện, Cô Độc kiếm pháp của Cố Độc Hành rốt cuộc cũng tan tác toàn diện!
Hắn mãnh liệt lui về phía sau, tiếp đó lăng không bay vụt lên không trung, cả người trên không từ lớn biến nhỏ, gần như biến thành một chấm đen.
Sau đó mới mang theo kiếm khí lẫm liệt lăng không mà xuống.
Trường kiếm chợt lóe, một cỗ khí tức mơ hồ tràn ngập, Cố Độc Hành xúc động thở dài: "Nhất kiếm hoành không hướng điên phong...."
Kiếm quang mang theo thê lương trầm trọng, khí tức như vậy không ngờ tựa hồ có thể khiến người ta hoàn toàn quên đi thị phi trước kia, lâm vào một cảnh giới kỳ diệu!
Sở Dương quát: "Hay cho một Vong Tình kiếm!!"
Trường kiếm hai người điên cuồng va chạm trên không trung, thanh âm tinh tế dày đặc không ngưng vang lên, tựa như gió thổi lá sen, mưa rơi chuối tây.
Thân hình Cố Độc Hành xoay tròn, lui về phía sau, lại xoay tròn tiến tới, ngân nga: "Sinh tử thắng bại chuyển đầu không...."
Một kiếm này, cái loại khí tức thiên địa mênh mông lại càng thêm nồng đậm.
Thân hình Sở Dương khẽ xoay, kiếm khi lăng không đâm vào bầu trời. Đột nhiên phong vân cuồng hiện, tựa hồ đang hội tụ tất cả về nơi này, lấp đầu thiên địa mênh mông mà Cố Độc Hành tạo ra.
Chính là, Cửu Tiêu Phong Vân Tề Tụ Hội!
Oanh một tiếng, kiếm khí tung hoành bay ra, giống như một quả bom nổ tung giữa không gian. Bốn người Ngạo Tà Vân khẽ kêu một tiếng, bị chấn bay ra ngoài.
Vừa rồi chiến đấu, Sở Dương cùng Cố Độc Hành hai người vẫn còn khống chế được lực lượng không tiết ra ngoài. Nhưng hiện tại, hai người đã không khống chế được nữa rồi!
Cây cối tứ phía trong phạm vi hơn mười trợng, đồng loạt đổ rạp xuống, kiếm khí tung hoành, xoẹt xoẹt xoẹt, chém ra từng vết từng vết kiếm thật sâu trên vách núi.
Trường kiếm Cố Độc Hành trong tay, hoành ngang trươc ngực, ảm đạm nói: "Thiên Nhai Hà Xử Tri Âm Thưởng?" Thân hình như quay người như không, trường kiếm bao phủ phạm vi trăm trượng: "Dục hồi thủ thì dĩ vong tình..."
Sở Dương phấn chấn tinh thần, Tàng Phong Ẩn Quang Dạ Vị Ương Vận Trù Duy Ác Nhật Nguyệt Trường hai chiêu liên tiếp phóng ra!
Ngay trong một khắc này, hắn rốt cuộc phát hiện ra vấn dề lớn nhất của Cố Độc Hành!
Nhập tâm!
Quá nhập tâm!
Quá nhập tâm, đó là khuyết điểm!