Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1272 : Hôn lễ long trọng!

Ngày đăng: 03:07 22/04/20


Nơi thu lễ vật Cố thị hôn lễ! Nơi nghiệm thu thiên tài địa bảo!



Mười mấy chữ chẳng ra ngô chẳng ra khaoi cứ như vậy bị viết lên một tấm đại kỳ dài khoảng bảy tám trượng, dựng lên cao mấy chục trượng, bay phần phật trên không trung!



Điểm chết người là ở chỗ, mười mấy chữ này bị viết cực kỳ khó coi.



Trong các huynh đệ, số người viết chữ tốt vốn không ít. Mạc Thiên Cơ, Tạ Đan Quỳnh, Ngạo Tà Vân đều có thể nói là nhất đại thư pháp gia. Nhưng... Vấn đề là ở chỗ, tất cả mọi người đều muốn viết, kết quả là chơi bốc thăm.



Kết quả khiến cho người ta trợn mắt líu lưỡi. Cuối cùng thắng được quyền viết chữ, lại chính là kẻ học bất vô thuật, hết nằm lại ăn - Kỷ Mặc!



Kỷ nhị gia thế là long hành hổ bộ đi tới, cầm bút lông huy vũ như vung kiếm chiến đấu, chẳng mấy chốc hàng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo đã hiện ra!



Mỗi lần nhìn thấy cây đại kỳ này, Cố Độc Hành đều cảm thấy tức tới thất khiếu bốc khói, trong lòng chửi mẹ nó! Mỗi lần nhìn thấy Kỷ Mặc đều chỉ muốn làm thịt hắn!



Người ta thiên quân vạn mã mà vẫn không công phá được mặt lạnh thần công của Cố Độc Hành, nhưng Kỷ nhị gia chỉ cần viết mấy chữ là dễ dàng làm được!



Lá cờ lớn như vậy, hơn nữa còn là tơ lụa thượng hạng, không có gió làm sao thổi bay phần phật được? Gió nhỏ cũng không được! Nhìn thấy đại kỳ ủ rũ như cá chết, Ngạo Tà Vân đại công tử nổi giận, phái mười mấy vị cao thủ hoàng cấp, dùng chưởng lực tạo gió! Thời thời khắc khắc đều phải nhìn thấy đại kỳ tung bay trong gió!



Sắc mặt mười mấy vị hoàng cấp biến thành quả mướp đắng! Ở Trung Tam Thiên, cao thủ Hoàng cấp đã là trâu bò tới mức khiến người ta ngưỡng mộ rồi. Ai có thể ngờ tới lại có thể lưu lạc thành quạt thổi gió!



Ngạo Tà Vân cùng Tạ Đan Quỳnh phụ trách nghiệm thu, ghi sổ.



Thiên Binh các đại chưởng quỹ Sở Dương phụ trách đưa hàng vào kho, à, Cửu Kiếp không gian.



Về phần Kỷ Mặc và La Khắc Địch thì phụ trách mắng chửi và tán dương người khác!



An bài như thế, thật sự là đúng người đúng việc.



Tiểu tổ nghiệm thu vừa mới khai trương, ngay trong buổi chiều đầu tiên đã nhận được vô số thiên tài địa bảo! Ngạo Tà Vân và Tạ Đan Quỳnh phụ trách ghi sổ đều ghi được một chồng giấy.



"Tiểu Trư sơn thủ lĩnh đưa tới hạ lễ, năm ngàn năm tuyết sâm một gốc, cung chúc Cố các chủ Cố tiểu thư bạc đầu răng long!"



"Đại Kê lĩnh thủ lĩnh đưa tới hạ lễ... Cung chúc Cố các chủ Cố tiểu thư...."



"Đại Ngưu hạp thủ lĩnh...."



"Áp Tử pha thủ lĩnh...."



"..."
Đúng vào thời khắc quan trọng, đột nhiên có người liên thanh ho khan. Ngay sau đó có người ai ui kêu đau. Cố Độc Hành cùng Cố Diệu Linh trợn mắt há hốc miệng, chỉ thấy Kỷ nhị gia gian nan dùng cả tay lẫn chân bò từ gầm giường ra, trên đầu không ngờ còn đội một cái chậu nước tiểu mới tinh...



Sau khi đi ra, không ngờ còn ngơ ngơ ngẩn ngẩn, nhìn trái nhìn phải, mơ hồ gãi đầu: "Đây là nơi nào?"



Cố Diệu Linh kêu lên một tiếng sợ hãi, lập tức thẹn tới muốn chui xuống đất!



Cố Độc Hành trán nổi gân xanh, túm lấy Kỷ Mặc xách ra ngoài, quyền đám cước đá cho một trận tơi bời!



Kỷ Mặc cực kỳ oan uổng, liên tục biện giải: "Ta cũng không biết... Ta thật không biết ta chui vào nơi nào... Ta thật không biết mà...."



Thì ra Kỷ Mặc chỉ nhớ rõ mình uống rượu rồi, sau đó không còn nhơ Sở giaì nữa, cũng không biết là ai chế trụ hắn, ép hắn tiến vào trạng thái quy tức, nhét vào dưới gầm giường tân phòng của Cố Độc Hành.



Nhưng lời như vậy, Cố Độc Hành làm sao lại nghe hắn giải thích?



Kỷ Mặc lại bị biến thành long đầu.



Bị Cố Độc Hành trực tiếp ném ra ngoài.



Hơn nữa, việc này cũng biến thành kỳ án không thể giải thích. Kỷ Mặc biết rất rõ, nhất định là đám người Sở Dương làm. Nhưng không biết rốt cuộc là kẻ nào bỡn cợt như vậy. Điều tra cẩn thận, nghiêm hình bức cung, thậm chí còn cầu xin... Nhưng rốt cuộc vẫn không rõ ai làm chuyện này...



Mãi cho tới thật nhiều năm sau, Nhuế Bất Thông thành thân, Kỷ Mặc lại bị đánh ngất xỉu, nhét vào dưới gầm giường, mới loáng thoáng nhớ được chính là cái tên Mạc Thiên Cơ, kẻ luôn luôn ra vẻ đạo mạo kia hạ độc thủ...



Nhưng trước đó, ai lại hoài nghi Mạc Thiên Cơ? Vậy chẳng thà hoài nghi Sở Dương chứ không đi hoài nghi Mạc Thiên Cơ!



Mấy ngày nay trôi qua thật vui vẻ. Cố Độc Hành tân hôn vui vẻ, đương nhiên là hăng hái, nhưng mấy vị huynh đệ hắn có Sở Dương ở nơi này, cũng sống rất khoái hoạt.



mọi người lúc thì luyện công luyện công mệt ròi thì uống rượu, uống rượu xong thì khoác lác, lười nhác vô cùng.



Đương nhiên, trừ Mạc Thiên Cơ ra!



Mạc Thiên Cơ hiện tại đang lợi dụng những tin tức hữu hạn này, từng bước đưa ra suy luận, từng bước lập ra một cái kế hoạch!



Khi Sở Dương tiến vào thư phòng gặp hắn, phát hiện tư liệu cửu địa gia tộc đã bị Mạc Thiên Cơ sửa sang lại, ước chừng phân thành mấy chục loại! Thậm chí còn đóng thành sách.



Hơn nữa, Mạc Thiên Cơ còn đang nhíu mày bảo không được đầy đủ.



Sở Dương chỉ nhìn thoáng qua, đầu đã lớn như cái đấu! Thật không ngờ được, tư tưởng con hàng này lại tinh tế tới mức này!