Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1375 : Ma vương thượng thiên

Ngày đăng: 03:08 22/04/20


Hắn vừa rồi cũng vì thiên địa biến hóa mà chấn kinh một hồi, sau đó mới nhớ ra lời Sở Dương nhắc nhở. Ừm, đi xuống xem một chút cũng tốt.



Thân hình khẽ lay động, chầm chậm bước về phía cửa thông đạo.



Vốn đang ở phụ cân, căn bản không xa. Ninh Thiên Nhai động thân một cái đã có thể tiến vào rồi....



Đi tới cửa thông đạo, chỉ thấy ở đó có người của Lan gia trấn thủ, hơn nữa ở cách đó không xa cũng có một dãy nhà của Lan gia. Xem ra bọn hắn thủ ở chỗ này đã lâu rồi.



Rất nhiều người từ trong trạch viện đi ra, chạy về phía thông đạo.



"Lão nhân! Dáo dác nhìn cái gì? Muốn đi đâu?" Mới đi tới gần đã có người lớn tiếng nói...



Ninh Thiên Nhai ngơ ngẩn cả nửa ngày mới tỉnh ngộ, "Lão nhân" mà hắn nói chính là mình!



Không khỏi lắc đầu buồn cười.



Lão phu thật sự lạ mặt thế sao?



"Ta muốn đi xuống, các ngươi tránh ra." Đối với mấy tên tiểu tử trước mặt, Ninh Thiên Nhai thật sự đến cả hứng thú động thủ cũng không có.



"Đi xuống? Ngươi muốn đi xuống?" Đại hán Lan gia kia cười rộ lên: "Ngươi muốn xuống là xuống? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi là Ninh Thiên Nhai sao?"



Ninh Thiên Nhai lập tức có chút tức giận.



Con hàng này thật lợi hại, vừa há miệng đã đoán ra ta là ai, đáng tiếc là trào phúng.



"Đúng vậy, làm sao ngươi biết ta chính là Ninh Thiên Nhai?" Ninh Thiên Nhai cười tủm tỉm nói.



Đại hán kia lập tức ngơ ngác một hồi, tiếp đó liền cười sằng sặc như điên, âm dương quái khí nói: "Ngươi là Ninh Thiên Nhai? Ha ha ha... Lão Ninh, ngươi không biết ta? Ta là Bố Lưu Tình đây..."



Bảy tám đại hán bên cạnh cùng cười ngả nghiêng!



Sắc mặt Ninh Thiên Nhai trầm xuống. Mấy tên hỗn đản này, quả thực là khiến lão nhân gia ta muốn cũng không thể tha thứ!



Ăn một bụng tức ở chỗ Sở Dương rồi, hiện giờ tới đây không ngờ lại ăn thêm cục tức nữa! Hơn nữa còn loại tiểu nhân vật đáng khinh nữa chứ...



Nổi cơn nóng giận, quát: "Cút ngay!"
Nhưng cái này cũng chẳng lên quan gì tới mình, cho dù có chút đáng tiếc thì cũng chỉ có thể làm như không thấy.



Có người không khỏi mắng một câu, lập tức có người ngăn lại: "Nhiệm vụ của chúng ta là đi xuống Hạ Tam Thiên. xem xem đại công tử có tiến triển gì không. Nếu như không có tiến triển thì dẫn nữ của Cửu Kiếp kiếm chủ lên. Đây chính là đại sự sinh tử tồn vong của Lan gia chúng ta, không thể làm hỏng. về phần thông đạo, tất có người gác... Nhiệm vụ quan trọng hơn."



Mắt thấy sắp đi qua tên gia hỏa kia, mọi người đều làm như ko thấy, trong lòng mang theo buồn bực, tiếp tục lên đường.



Hai người kia nói chuyện đã dùng truyền âm. Người khác lẽ ra không nghe được, nhưng tu vi Đàm Đàm lại cao hơn bọn hắn một cấp độ, còn có bí pháp thánh tộc, lại có thể nghe rõ ràng rành mạch, trong lòng không khỏi ngẩn ra: "Những tên này là người Lan gia trong cửu đại gia tộc? Muốn đi bắt nữ nhân của Cửu Kiếp kiếm chủ? Như vậy không phải là nữ nhân của Sở Dương sao? Ta fuk, nói như vậy... các ngươi muốn bắt tẩu tử ta?"



Nghĩ tới đây, làm sao có thể kiềm chết được nữa, lập tức đứng lại, hai tay giang rộng, chặn giữa thông đạo: "Này, tất cả dừng lại cho lão tử!"



Chúng cao thủ Lan gia lập tức ngẩn ra: Chúng ta không tìm người kiếm chuyện ngươi đã nên thắp hương khấn phật rồi. Hiện giờ không ngờ lại tìm chúng ta kiếm chuyện? Đầu ngươi không phải bị hư chứ?



Nén giận hỏi: "Làm sao?"



Đàm Đàm ngẩng mặt lên, hất cằm hỏi: "Các ngươi thấy ta có đẹp trai không?"



Vị chí tôn dẫn đội của Lan gia choáng váng một hồi, cả giận nói: "Ngươi có đẹp trai hay không thì liên quan gì tới ta? Tránh đường!"



Đàm Đàm bướng bỉnh nỏi: "Không, ngươi nói đi, ta có đẹp trai hay không?"



Lập tức có hai người cười ra tiếng, một người trào phúng, nói: "Thật là hỗn trướng, bộ dáng giống như *** chó, không ngờ cũng dám hỏi người khác có đẹp trai hay không...."



Tiếp đó một trận cười vang.



Sắc mặt Đàm Đàm trầm xuống, cả giận nói: "Ngươi nói ta bộ dáng giống *** chó? Ngươi xác định ngươi nói ta?"



Người kia nói: "Ngươi bộ dáng giống *** chó ai chẳng biết. Trong mắt mọi người chỉ thấy một đống *** chó đang hỏi người khác, hắn có đẹp trai hay không!"



Lời còn chưa dứt Đàm Đàm đã nổi giận rống lên một tiếng: "Ngươi dám mắng ta là *** chó!" Vươn tay một trảo, cánh tay đột nhiên duỗi dài ra vô hạn, túm lấy đầu người nọ, kéo lại đây. Ba một cái đã tát lật mặt, tiếp đó lại ba một cái, tát trở lại chỗ cũ. Cứ như vậy trái trái phải phải mười mấy cái tát, hỏi: "Ta có đẹp trai không?"



Hắn vốn muộn chuyện này để gây sự, hiện tại lại càng không hạ thủ lưu tình, mười mấy cái tát giáng xong, đầu người nọ đã nát thành đậu hũ rồi, chết đến không thể chết thêm lần nữa, làm sao còn trả lời được câu hỏi của hắn?



Nhưng Đàm Đàm vẫn không chịu buông tha, nổi giận nói: "Ngươi dám không trả lời ta?"



Thò tay, lại tóm lấy một người khác, hung thần ác sát hỏi: "Ta có đẹp trai không?"