Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1608 : Lạt mềm buộc chặt!

Ngày đăng: 03:10 22/04/20


"Sau đó chính là bước theo của chúng ta." Sở Dương khẽ vỗ đùi, nói: "Cuộc chiến Tây Bắc, chúng ta đã bại lộ thân phận, có thể suy luận... các đại thế gia nhất định sẽ chĩa mũi nhọn về phía chúng ta, muốn diệt trừ chúng ta thật nhanh. Sau này hành sự chỉ sợ bước bước chông gai, càng khó có thể thành công... Cho nên tất cả mọi người nhất định phải cẩn thận. Còn nữa, mọi người phải tiếp tục gia tăng thực lực bản thân, ứng phó bất ngờ!"



Đám người Mạc Thiên Cơ trầm trọng gật đầu, tỏ vẻ đồng tình.



"Nếu chúng ta đã bại lộ thân phận, vậy dứt khoát không cần giấu giấu giếm giếm nữa, dứt khoát phóng tay, làm một trận long trời lở đất." Mạc Thiên Cơ nói một câu, lập tức khiến tất cả mọi người đều có một cảm giác giống như nhiệt huyết bắt đầu dâng trào. Nhưng trên thực tế, cũng là Mạc Thiên Cơ vừa suy nghĩ kỹ càng, vừa thong thả nói ra từng chữ một.



"Không sai, ta đúng là có ý này." Sở Dương tán đồng, gật đầu: "Bước tiếp theo, chúng ta sẽ từ Tây Bắc một đường xông ta! Xông về Đông Nam, sau đó lại từ Đông Nam xông tới Thiên Đỉnh thịnh hội! Phải làm một trận long trời lở đất! Truyền thuyết cửu kiếp đã tồn tại từ lây, đến lứa chúng ta, nhất định phải khiến truyền kỳ này tái hiện nhân gian."



"Hay!" Đổng Vô Thương cùng Cố Độc Hành hai người dẫn đầu hưởng ứng. Tiếp đó là Nhuế Bất Thông cùng La Khắc Địch - hai tên gia hỏa chỉ sợ thiên hạ không loạn, giơ cả tay lẫn chân tán thành.



"Khụ khụ khụ khụ... Chậm đã." Bên cạnh, một âm thành không hài hòa đột nhiên vang lên.



Kẻ nào lại hỗn đản như thế, giội cho mọi người một gáo nước lạnh đúng lúc này?



Mọi người theo thanh âm nhìn lại, chỉ nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của Úy công tử!



Úy tọa!



"Úy tọa có gì kiến giải độc đáo gì chăng?" Sở Dương biết rõ Úy công tử tìm mình là vì chuyện gì, nhưng cứ ra vẻ hồ đồ. Sự tình chính là như vậy, đối phương càng vội vàng mình càng chiếm được nhiều tiện nghi. Nguồn tại http://Truyện FULL



"Khụ, không phải ta muốn giội gáo nước lạnh lên đầu mọi người. Ý của ta là, gia tăng thực lực chính là vấn đề cấp bách trước mắt, dù sao bản thân có thực lực cao thâm mới có nhiều tiền vốn hơn, đúng không?"



Úy công tử ho khan một tiếng, rất trầm ổn nói: "Mà ta hiện tại, vừa vặn biết được một nơi có thể giúp thực lực mọi người đột phá trên diện rộng...Ừm, ta có thể cam đoan, chỉ cần chúng ta tới đó, tu vi trong một đêm, nhất định có thể bước lên một cấp bậc mới, thậm chí còn nhiều hơn!"
Sở Dương thư thư thả thả nói: "Nhưng nó còn chưa tiến thêm một bước nữa. Sai một ly đi một dặm, đạo lý này chẳng lẽ ngươi không rõ?"



Úy công tử cứng họng.



"Hơn nữa.... hả, ngươi nói cái gì? Tiến thêm một bước nữa?" Sở Dương kinh ngạc nói: "Thánh Linh chi tuyền tiến thêm một bước nữa chính là Sinh Mệnh chi tuyền? Lại có chuyện như vậy? Ta thế nào không biết? Còn nữa, rốt cuộc làm thế nào mới có thể tiến thêm một bước? Vấn đề này quả thực là hao tâm tổn trí nha."



Vẻ mặt kinh ngạc của Sở Dương quả thực là rất giả tạo, giả tạo tới mức ngay cả trẻ con cũng không lừa được, cố tình còn làm ra vẻ truy vấn chuyện lạ. Mạc Khinh Vũ cùng Mặc Lệ Nhi xung quanh rốt cuộc không nhịn được "Phốc" Một tiếng bật cười, cười đến run rẩy cả người. Nhuế Bất Thông cùng La Khắc Địch hai tên gia hỏa mặt mày hớn hở, giống như đang rất khoái trá.



Cố Độc Hành ho khan một tiếng, ngửa mặt lên nhìn trời, miễn cưỡng duy trì vẻ nghiêm túc. Mạc Thiên Cơ tao nhã, mỉm cười cực kỳ thân thiết.



Chỉ có Đàm Đàm, cảm thấy biểu tình đầy kinh ngạc của sư huynh lúc này thật sự là quá đẹp trai rồi. Không ngờ lấy trong người ra một cái gương, bắt đầu bắt chước trước gương. Chỉ thấy hắn cố gắng trợn mắt lên, há hốc miệng, làm ra biểu tình kinh ngạc..



Cuối cùng hắn lại thở dài, cất gương đi.



haiz, thế nào lại không bắt chước được. Thiên phú mà, cái thứ thiên phú này đúng là không học được.



Úy công tử hàn toàn chán nản, hận tới ngứa răng, lại thở dài một hơi, không nói gì: "Sở Dương, xin ngươi diễn trò thì cũng phải chuyên nghiệp một chút chứ. Ít nhất cũng cũng phải khiến ta biết, ngươi không biết chứ? Đi theo con đường thần tượng phái không có khả năng đi cả đời, làm sao ngươi đến một điểm kỹ xảo cũng không có?!" ( thần tượng phái: cái này mình cũng không hiểu lắm, chắc là nổi danh theo kiểu idol mánh lới, trái ngược với nổi danh bằng tài năng)



Sở Dương chớp chớp mắt nói: "Kỳ thật cho tới bây giờ ta vẫn không quan tâm tới chuyện này. Sinh Mệnh chi tuyền và Thánh Linh chi tuyền tuy hơn kém một bậc, nhưng ta cũng không phải tinh linh tộc. Sinh Mệnh chi tuyền đối với ta thì có tác dụng gì. Có Thánh Linh tuyền để bổ sung sinh mệnh lực, như vậy cũng đủ rồi. Úy huynh chớ trách, ta thật không để trong lòng, cho nên kỹ xảo hay không kỹ xảo thật chẳng liên quan. Ta trịnh trọng thanh minh, ta vĩnh viễn đều là thần tượng phái."



"Nếu như ta tin ngươi, vậy ta không phải là tinh linh tộc rồi!" Úy công tử oán giận: "Ta là thú nhân tộc! Hơn nữa còn là trư tộc!"