Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1690 : Cứu mạng với!

Ngày đăng: 03:11 22/04/20


Đàm Đàm vừa nghĩ tới đây, nhìn thấy Thiên ma bay vụt tới trước mặt, lập tức trần giọng hét lớn: "Chậm đã! Ta có chuyện muốn nói!"



Thiên ma quả nhiên thu tay lại, nghi hoặc nói: "Cái gì, ngươi có gì để nói?"



Đàm Đàm thở dốc hai hơi, điều hòa hô hấp, nói: "Để công bằng... ngươi trước tiên lui lại ba bước!"



Thiên ma nghi hoặc khó hiểu: "Vì sao?"



Đàm Đàm cả giận nói: "Vậy có lùi hay không? Con mẹ nó, sao nói chuyện với ngươi thôi cũng vất vả như vậy?"



Thiên ma hừ lạnh một tiếng: "Lùi thì lùi, coi ngươi có thể làm gì?"



Đàm Đàm đề khí, đột nhiễn ưỡn ngực, hướng về phía Thiên ma mà quát lớn một tiếng: "A!!!



Thanh âm như sấm mùa xuân, chấn động tứ phía.



Thiên ma nghe vậy, không hiểu sao lại lui một bước, nói: "Ngươi muốn..."



Hắn còn chưa nói hết câu, đã nghe thấy Đàm Đàm đề trung khí, dốc hết lực lượng toàn thân, rống lên như điên: "Chu mi nga!"



Thiên ma lập tức ngạc nhiên, quả thật không thể tin vào lỗ tai của mình, kinh ngạc vạn phần hỏi: "Ngươi nói cái gì?"



Đàm Đàm làm sao còn quản hắn hỏi cái gì? Chỉ liên thanh rống lên: "Dương Dương Ngang.... cứu mạng a... Dương Dương Ngang.... cứu mạng a... Nếu ngươi không tới, ta xong đời rồi... đồ chết tiệt nhà ngươi..."



Thiên ma giận tím mặt: "Thì ra là ngươi đang cầu cứu, không ngờ ngươi còn há miệng cầu cứu!"



Đàm Đàm cả giận nói: "Đồ thiếu muối! Không ngờ bây giờ mới nhìn ra là ta đang cầu cứu! Đụng phải người xấu, đánh không lại, chẳng lẽ ta không được hét cứu mạn sao? Đây là cái logic chó má gì?"



Tiếp đó lại há miệng, điên cuồng gào rống đinh tai nhức óc: "Cứu mạng a, Dương Dương Ngang...!!!"



Đàm Đàm cũng không tránh lui, tung người nghênh đón, đám người Cổ Nhất Cổ cũng bám sát theo phía sau, gia nhập chiến cuộc, trong nháy mắt đã đánh với Thiên ma loạn như cào cào.



Mọi người phe Đàm Đàm đồng tâm hiệp lực, liên thủ kháng địch. Trận này xác định hoàn toàn không có cửa thắng, bất quá tề tâm hợp lực, cố gắng tranh thủ một đoạn thời gian ngắn thì vẫn có thể. Hiện tại chỉ có thể hi vọng trước khi mọi người bại trận, thật sự có "Cứu mạng" chạy tới cứu mạng!


Sở Dương ở bên kia quyết định thật nhanh: "Mọi người lập tức tụ tập ở trung tâm! Cẩn thận đề phong, hết thảy đều đặt an toàn lên làm đầu! Chú ý quan sát liệu có phải cao thủ chấp pháp giả xuất động quy mô hay không. Nếu đúng thì nhanh chóng tránh thoát, nếu không phải thì trực tiếp liên thủ giết chết!"



Chúng huynh đệ ứng tiếng, nhanh chóng lao về phía trung tâm tụ hợp, giống như lưu tinh thiểm điện.



Tám phương hướng, chín đạo thân ảnh giống như lưu tinh ngang trời. Uy thế chí tôn cửu phẩm vào giờ khắc này mới chính thức hiển lộ ra, trong phút chốc, tất cả thanh âm trong Trung Đô thành đều biến mát.



Tám vị chí tôn cửu phẩm cùng toàn lực triển khai hành động, khí thế toàn diện khai hỏa. uy thế như vậy, cho dù là ở Trung Đô cũng giống như một hồi khai thiên tích địa!



Mọi người phía dưới đều không tự chủ được mà ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh bay xẹt qua không trung, cả đám ngây người.



Cửu kiếp!



Cửu kiếp của Cửu Kiếp kiếm chủ! không ngờ đã trưởng thành tới mức này!



Mấy phương hướng trong thành, đám cao thủ cửu đại gia tộc cũng cảm thụ được uy thế lẫm liệt của cửu kiếp huynh đệ, cả đám mặt mày phức tạp, ánh mắt chớp động. Không ít người còn thở dài trong lòng.



Cửu kiếp, đã là cửu phẩm!



Đã có thể tính là đại thành, quét ngang thiên hạ! Thiên ma bên này không thể địch nổi, cửu kiếp bên kia cũng đã đủ lông đủ cánh.



Làm sao bây giờ?



Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh.



Hai tiếng thét dài lăng lệ, phá không mà tới.



Ánh mắt Cố Độc Hành chợt lóe, Hắc Long ngâm vang một tiếng, bay lên, hóa thành một con hắc long yên khí cuồn cuộn, cuồng mãnh phóng tới nghênh đón!



Đổng Vô Thương hai chân phát lực, cả người cùng đao bay lên không trung, thoáng đổi phương hướng, hướng về phía bắc mà mãnh liệt nhào tới.



Nghênh địch!



Hai thanh âm lạnh lẽo như kim thiết va chạm vang lên: "Thiên hạ cửu kiếp? Hôm nay nhận lấy cái chết!"