Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1744 : Đúng sai công tội, người nào có thể bình luận! ?

Ngày đăng: 03:12 22/04/20


Pháp Tôn một bên mỉm cười nói chuyện, một bên hai tay tạo thành thủ thế, từng đợt sương mù màu đen từ trong tay của hắn tràn ra, nhẹ nhàng tỏa ra.



Phía dưới, trên người vô số Chấp Pháp Giả còn sống, cũng chậm rãi tràn ra một ít sương mù màu đen, tuy là nhạt tới mức mắt thường khó thấy được, nhưng cũng thật sự tồn tại.



"Thế lực Chấp Pháp Giả, tựa như một chính quyền đã hoàn toàn mục nát, trải qua hơn mười vạn năm, đã nên hủy diệt từ lâu rồi; chẳng qua, Cửu Kiếp chưa ra, trời xanh không đồng ý mà thôi."



"Hiện giờ, các ngươi đã đi ra, ta đương nhiên muốn hủy diệt bọn họ."



"Thế lực giống như vậy, nếu như chỉ thay đổi vài người lãnh đạo trong đó, thì sẽ không làm nên chuyện gì; nếu muốn hủy diệt, thì ta đây liền sẽ lôi toàn bộ gốc rễ của bọn họ lên, cùng nhau hủy diệt sạch sẽ!"



"Tẩy trừ toàn bộ thiên hạ, hoàn toàn huyết tẩy thiên hạ, thành lập lại công bằng!"



Pháp Tôn cười nhẹ nhàng, ánh mắt lộ ra sự tàn khốc cùng vô tình lạnh lẽo: "Từ trên xuống dưới, theo tầng cao nhất là tổng bộ Chấp Pháp Giả, đến tầng thấp nhất của Chấp Pháp Giả là phân đà, phân tổ; mười vạn năm qua, chưa từng coi dân chúng bình thường là người? Cho dù trong nhà dân chúng bình thường có nữ nhi xinh đẹp, cũng sẽ trở thành mầm tai vạ cho cả nhà..."



"Mà chuyện như vậy, rốt cuộc mười vạn năm qua đã xảy ra bao nhiều lần? Chấp Pháp Giả ngăn người khác làm thế, nhưng mình lại có thể làm. Những kẻ như thế, vốn đã là phát điên."



"Một khi đã như vậy, hủy diệt chúng thì sao? Chẳng lẽ không phải là chuyện may mắn cho thiên hạ hay sao?"



Sở Dương lạnh lùng nói: "Đáng tiếc, hiện giờ ngươi huyết tẩy thiên hạ, vậy sẽ liên lụy đến bao nhiêu người vô tội? Ngươi có biết đến không!"



Pháp Tôn lạnh nạt nói: "Liên lụy tới người vô tội? Việc đó không quan trọng! Ta chỉ phụ trách huyết tẩy, vô tội và chuyện khác, đối với ta mà nói thì hoàn toàn không có ý nghĩa. Nếu không khơi mào thiên hạ đại chiến, thì làm sao ta có thể hoàn toàn huyết tẩy tất cả võ giả cao giai ở Cửu Trọng Thiên? Nếu không tàn sát tất cả, thì làm sao lập lại công bằng!?"



Pháp Tôn cười ha ha: "Ta vốn là người phát điên, làm ra chuyện như thế này. Nhưng vậy thì sao?"



Số người còn chiến đấu ở bên dưới, đã càng ngày càng ít, hai bên đều như thế.



Đại chiến siêu cấp có hơn trăm vạn người tham gia, đến giờ phút này, số người còn sống sót, còn có thể đứng được, đã không cao hơn hai mươi vạn người.



Những người còn còn sót lại của Dạ gia cùng với cao thủ giang hồ trong thành Trung Đô đã chết gần hết, cũng chỉ còn không đến một vạn người đang đau khổ chống đỡ. Nhưng cũng đã bị ép vào trong một vòng vây nhỏ, đang không ngừng ngã xuống.


Huống chi, trừ bỏ Chấp Pháp Giả ra, còn có chín đại gia tộc, chín đại gia tộc truyền thừa vạn năm, cũng đã muốn thối nát tới cực hạn giống như vậy.



Biện pháp duy nhất, đuổi chó cắn chó, hai bên cùng chết!



Có thể làm được điểm này, chỉ có duy nhất một người, đó là Pháp Tôn, trừ bỏ Pháp Tôn ra, ngay cả Cửu Kiếp kiếm chủ như Sở Dương cũng không được.



Mà muốn làm được điểm này, không có gì khác, chỉ là thương vong quá lớn, cũng đã đủ cho người khác chùn bước.



Thử hỏi, ai dám mạo hiểm lớn như vậy, một lần tàn sát mấy ngàn vạn người?



Tội nghiệt đó không có ai có thể chịu được.



Nhưng Pháp Tôn, lại điên cuồng làm ra việc như vậy.



Đối với Pháp Tôn mà nói, đây không thể nghi ngờ là tội nghiệt siêu cấp!



Nhưng phần tội nghiệt siêu cấp này, đối với mấy ngàn năm, vài vạn năm sau mà nói, lại là một chuyện tốt, là công đức vô thượng mà không có người nào có thể hình dung ra! Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn



Long trời lở đất!



Mạc Thiên Cơ trầm ngâm hỏi: "Pháp Tôn đại nhân, theo ý ngươi, sau này trên phiến đại lục này phải làm như thế nào?"



Cả người Pháp Tôn tràn ngập hắc khí, bình tĩnh nhìn người mưu trí trong Cửu Kiếp một lát, nói: "Mảnh thiên địa này, không thể hoàn toàn thống nhất, hoặc là phải nói không thể để cho một nhà thống nhất, Chấp Pháp Giả cũng không phải không thể tồn tại, có một cơ quan chấp hành thì cũng cần thiết, nhưng không thể nắm giữ quyền lực lớn như vậy."



Mạc Thiên Cơ nói: "Hả?"



"Trên phiến đại lục này, thành lập vô số quốc gia, mới là phương hướng cho sự ổn định và hoà bình lâu dài." Trong mắt Pháp Tôn, hắc khí đã che kín tròng mắt, nhưng lời nói vẫn gọn gàng ngăn nắp, nói ra vô cùng rõ ràng: "Một khi quốc gia được thành lập, tất nhiên phải có rất nhiều quan viên; quan viên quản lý dân chúng, từng bậc từng bậc đè xuống như thế. Quốc gia có đối thủ, chính là một quốc gia khác, dân chúng bản địa mà đói khổ, thì chắc chắn sẽ có một khác nước khởi binh tiêu diệt."



"Cứ tuần hoàn lặp lại như thế, mới có thể sinh sống một cách bình thản."