Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 195 : Sai cùng đúng
Ngày đăng: 02:57 22/04/20
"Vương tọa!" Lão Tát đã thương tích đầy mình, đến ở sau, lúc này đột nhiên tê tâm liệt phế rống to một tiếng, đột nhiên nhảy dựng lên, nhưng đang ở giữa không trung, đã bị mấy trăm thanh trường thương hầu như ở cùng thời gian đâm trúng…
Chiến trường đột nhiên rơi vào một mảng yên tĩnh!
Chứng kiến cả khu vực hỗn loạn, chứng kiến toàn bộ kiến trúc sụp đổ trong trận chiến, tất cả mọi người đều có một cảm giác như vừa tỉnh khỏi giấc mộng vậy.
Chỉ còn máu tươi đang lẳng lặng chảy từng dòng từng dòng phát ra những tiếng róc rách trên đất…
"Rốt cuộc đã xong!" Sở Dương mệt mỏi đứng đó, lẩm bẩm nói: "Không ngờ cái giá để trả cho việc bao vây hai vị vương tọa này lại trầm trọng như thế…"
Thân nhoáng lên một cái, gần như ngã quỵ xuống đất. Một đòn sau cùng của Khổng Thương Tâm tuy rằng đã muốn là dầu hết đèn tắt, nhưng nó vẫn làm cho Sở Dương thiếu chút nữa thì đi đời rồi!
Chưởng đó, nếu như đánh vào người Kỷ Mặc thì chắc chắn là đã trúng giữa ngực rồi. Sở Dương đột nhiên lại xông lên đỡ lấy, chưởng đó liền đánh trúng ngực phải của Sở Dương. Lục phủ ngũ tạng bị chấn động, xương sườn cũng phải gãy mất vài cái.
Điều may mắn nhất là, lực lượng sau cùng của Khổng Thương Tâm cũng chỉ tới đó. Nếu không, nếu là Cửu kiếp kiếm hồn không chủ động xuất kích mà nói, thật đúng là không bảo đảm mạng của Sở Dương!
"Trừ những người bị thương ra, toàn bộ những người khác đuổi theo truy bắt Vương Tọa trốn thoát kia!" Sở Dương ra lệnh, cổ họng đột nhiên thấy ngọt ngọt, lại phun ra một ngụm máu tươi, lung lay sắp đổ.
Hiện tại, điều làm Sở Dương cảm thấy kì lạ nhất là Thiết Bổ Thiên đang làm cái gì? Tại sao xảy ra chuyện lớn như vậy mà vẫn không tới?... Hơn nữa, hai vị Ảnh tử hộ vệ cũng không thấy tăm hơi đâu cả?
Nếu như có một người đến, thì trận chiến này cũng sẽ không tới mức khốc liệt như vậy.
Cuối cùng thì cũng đến hồi kết, thành Thiết Vân cũng có thể yên tĩnh trở lại.
Đối với đuổi bắt dư nghiệt Kim Mã Kỵ Sĩ đường vẫn như cũ không có gì thả lỏng, ở trong thành Thiết Vân điều tra cũng vẫn tiếp tục như cũ; Mà toàn bộ địa khu Thiết Vân quốc đi thông Đại Triệu, cũng bắt đầu sắp xếp tra…
Nhưng Sở Dương biết, những điều này chỉ sợ không còn tác dụng. Cơ hội bắt trở về vị vương tọa đã đào tẩu kia, thật sự là quá nhỏ…
Hiện tại, Sở Dương đang nằm trên chiếc ghế mềm toàn lực chữa trị vết thương.
"Ài…" Sở Dương thở dài một tiếng. Thái độ nhận sai của Thiết Bổ Thiên vô cùng thành khẩn, Sở Dương cũng không biết nói gì nữa. Hơn nữa, chuyện này cũng không thể nói là do lỗi của Thiết Bổ Thiên, phụ thân người ta bệnh tình nguy kịch, cũng không thể bảo hắn bỏ mặc…
Hơn nữa, lúc Thiết Bổ Thiên vào cung lại là lúc trước khi Sở Dương bố trí hành động, cái này càng khó có thể chỉ trích nặng.
"Ngự Tòa! Đã có thống kê con số thương vong rồi…" Trần Vũ Đồng lại tiến vào, sắc mặt trầm trọng rất nhiều.
"Ừm, thế nào?" Sở Dương hỏi.
"Số binh sĩ bỏ mình nơi trận địa là ba nghìn ba trăm bảy mươi người! Số bị thương là chín trăm sáu mươi ba" Trần Vũ Đồng nói: "Đây là tổn thất của bên quân đội, còn ở Bổ Thiên các, số người tử trận là bảy mươi bảy người, bị thương năm mươi sáu người! Khách khanh của phủ Thái tử bỏ mình mười tám người, còn bị thương ba mươi lăm người. Về bên Hình bộ có một trăm sáu mươi người bỏ mình, bị thương là chín mươi tư người…"
"Bổ thiên Thành đường chủ cũng bị trọng thương, Ngự Tòa đại nhân cũng vậy" Trần Vũ Đồng nói xong liền cúi đầu thở dài.
Thiết Bổ Thiên ở một bên, hít mạnh một hơi khí lạnh!
"Tám người! Tổng cộng có tám kẻ địch! Trong đó có bốn người chết do trúng loạn tiễn. Còn con số thương vong này, cơ bản đều là chết dưới tay của bốn người còn lại, mà ba trong số bốn người đó là hung hãn. Mỗi người bọn chúng đã cướp mất mạng sống của hơn một ngàn người của chúng ta" Sở Dương thản nhiên nói: "Cái này, chính là lực lượng của cao thủ".
Thiết Bổ Thiên bỗng tai đỏ mặt hồng.
Phía mình cũng có cao thủ nhưng lại bị chính mình đưa đi hoàng cung! Nếu như hai vị cao thủ này tham chiến thì con số thương vong này tuyệt đối có thể thay đổi!
Thậm chí còn có thể hoàn toàn không có!
Nhưng lại không phải như vậy!
Sở Dương cũng không nói gì, nhưng Thiết Bổ Thiên cũng có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của Sở Dương: Phụ thân của ngươi là phụ thân, như vậy, hơn bốn ngàn người này có bao nhiêu phụ thân? Có bao nhiêu người là phụ thân?
Thiết Bổ Thiên ngây ra một lúc, vẻ mặt vô cùng áy náy, chậm rãi nói: "Cô… Không lời nào để nói!"