Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 242 : Đổng Vô Thương trở về

Ngày đăng: 02:58 22/04/20


Đối với chuyến đi Đại Triệu lần này của Sở Dương, Thiết Bổ Thiên rõ ràng cảm thấy lo lắng trùng trùng. Ngay cả khi Sở Dương cho hắn uống Snh Cơ tuyền thủy, cũng chẳng buồn để ý, uống một hơi hết sạch, nhiều lần muốn nói lại thôi, chắp tay sau lưng đi đi đi lại trong cung điện, vẻ mặt trầm ngâm.



"Trong vòng bảy ngày có thể lên đường không?" Khi Sở Dương hỏi tới khi nào để gia quyến Đường Tâm Thánh khởi hành, Thiết Bổ Thiên nói: "Đệ Ngũ Khinh Nhu không phái người tới đón, chẳng lẽ chúng ta phải đưa đi sao? Lại nói thiên địa đóng băng... nếu cứ chờ tới xuân về hoa nở rồi nói...."



Sở Dương nhíu mày, cảm thấy Thiết Bổ Thiên có chút hành động theo cảm tính: Dường như hắn không phải không muốn thả gia quyến Đường Tâm Thánh, mà là không muốn để Sở Dương rời đi!



"Uk, không sao cả, dù sao ta cũng không theo chân bọn họ cùng đi." Sở Dương nói.



"Vậy khi nào ngươi đi?"



"Thời cơ thích hợp, ta sẽ chủ động rời đi." Sở Dương cười cười.



Đối với câu trả lời của Sở Dương, Thiết Bổ Thiên chỉ thở dài một tiếng.



Thấy không còn việc gì nữa, Sở Dương cáo từ. Khi hắn bước đến cửa, Thiết Bổ Thiên phía sau đột nhiên kêu lên: "Sở ngự tọa! Sở Dương!"



Sở Dương quay đầu lại, nghi hoặc nhìn Thiết Bổ Thiên: "Bệ hạ có chuyện gì sao?"



Thiết Bổ Thiên khẽ mấp máy môi, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, xoay người đi chỗ khác, thản nhiên nói: "Nếu Sở ngự tọa muốn xuất phát tới Đại Triệu, thì... trước khi xuất phát, ngự tọa hãy nói với trẫm một tiếng."



Sở Dương đáp ứng: "Được." Xoay người mà đi, thầm nghĩ ngươi nói chẳng phải thừa thãi sao? Khi ta đi, há chẳng phải nói cho ngươi biết?



Lại qua ba ngày, Đổng Vô Thương rốt cuộc cũng hưng phấn trở về. Cũng không biết con hàng này dùng tới thủ đoạn gì, không ngờ lại kéo tới nửa xe mặc cương!



Đơn giản là Sở Dương nói với hắn: "Tốt là nhiều một chút, nếu không chế chẳng ra...."



Kết quả, nhìn nửa xe ngựa này, huynh đệ năm người thật sự hết chỗ nói nổi. Dựa vào trọng lượng của mặc cương, nửa xe ngựa này ước chừng phải nặng hơn một vạn cân!



Tám thớt tuấn mã kéo xe mệt tới lè cả lưỡi, cả người đổ mồ hôi, nóng hôi hổi, đứng giữa mùa đông băng giá mà chẳng khác nào tám cái lồng hấp trước cửa Thiên Binh các.




Ước lượng một chút, Sở Dương thầm gật đầu, may mà ngươi mang tới nhiều như vậy, nếu không thì thật sự không đủ!



Hiện giờ, toàn bộ chỗ này nặng không tới ngàn cân. Sở Dương vung tay lên, thu chỗ mặc cương này vào trong Cửu Kiếp không gian.



Ngay sau đó, kiếm linh khống chế mũi kiếm, không ngừng xoay tròn khối tinh cương này, dựa theo yêu cầu của Đổng Vô Thương, thanh đao này rất nhanh đã thành hình!



Một thanh đao uy mãnh bá đạo mà lưu sướng! Cho dù đặt ở nơi nào cũng tràn đầy bá khí vương giả.



Nhìn thanh đao mới tạo ra, Sở Dương hài lòng gật đầu. So với yêu cầu của Đổng Vô Thương, thanh đao này dài hơn nửa tấc, hẹp hơn nửa phân, nặng khoảng năm trăm bảy mươi cân!



Thoạt nhìn chẳng khác nào một thanh đao bình thường, nhưng ai cũng không thể nghĩ tới, trọng lượng của thanh đao này đạt tới mức khủng bố như vậy!



Sở Dương thưởng thức một hồi, cuối cùng mới thu đao vào trong Cửu Kiếp không gian.



Bây giờ không thấy ra nữa. Thế nào cũng phải đợi vài ngày nữa. Về phần đặt tên cho đao... thì là chuyện Đổng Vô Thương rồi. Nhưng có thể khẳng định một điều, có thanh đao này, tu vi của Đổng Vô Thương, so với kiếp trước lại càng thêm khủng bố!



Sáng sớm hôm sau, Đổng Vô Thương vội vàng chạy tới đập cửa Sở Dương: "Lão đại....."



Vừa bước vào cửa thì thất thanh kêu lên: "Ủa? mặc cương đâu rồi?"



"Sớm lấy đi rồi.. Chỗ này rèn thế quái nào được? Còn muốn không cho ta ngủ nữa à?" Sở Dương lim dim liếc mắt nói.



"Thật lợi hại!" Đổng Vô Thương sách sách xưng kỳ, gãi gãi đầu. Đêm kia, hắn uống Sinh Cơ tuyền thủy xong liền ngủ. Gần đây đúng là mệt mỏi quá rồi, có mệt hơn.... Mà một vạn cân mặc cương biến mất, sao mình không nghe thấy chút động tĩnh nào nhỉ..



Chuyện này, chỉ có thể nói là.. thần kỳ!



"Đổng Vô Thương, ta hỏi ngươi một chuyện." Thần sắc Sở Dương đột nhiên trở nên ngưng trọng: "Lần này ngươi trở về, có nghe chuyện gì phát sinh ở Mạc thị gia tộc không?"